Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 65. Tiểu thư, đừng khóc!
Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:57:44
Lượt xem: 5
Hoàng Như Ý thoáng thẹn thùng. Gã ngốc này, đang yên đang lành sao lại đá lông nheo với nàng như thế cơ chứ? Đôi mắt của hắn rất đẹp. Đen trắng phân minh, ánh nhìn có thần, lông mi lại còn dài và rậm. Hắn cứ chớp mắt rồi lại chớp mắt, khiến trong lòng của Hoàng Như Ý ngưa ngứa, nhồn nhột. Nàng chột dạ, thả tay ra.
Ngón tay thon thon của Hoàng Như Ý vừa thả lỏng ra, Tần Thanh Nguyện liền vội vã rút lưỡi về cái miệng đã khô khốc của hắn. Tần Thanh Nguyện vừa thu cái lưỡi vào, Hoàng Như Ý lập tức rơi nước mắt. Bỗng nhiên nàng thấy tủi thân quá sức. Xem đi! Hắn gấp gáp muốn rời khỏi nàng đến như thế.
Nước mắt của tiểu thư mèo nhỏ khiến ám vệ sói xám luống cuống đến hốt hoảng. Hắn cất giọng khàn khàn, vừa dỗ dành vừa van xin:
- Tiểu thư, đừng khóc! Tiểu thư cứ trách phạt tiện nô thế nào cũng được. Xin tiểu thư, đừng khóc!
Hoàng Như Ý nguệch miệng ra, nức nở:
- Ta còn chưa có trừng phạt người, ngươi đã muốn tự sát rồi này! Ngươi làm ta sợ lắm, có biết không?
Tần Thanh Nguyện thở dài, nhẹ giọng:
- Là tiện nô nghĩ không chu đáo! Khiến tiểu thư sợ hãi. Tiểu thư đừng khóc! Tiện nô nguyện chấp nhận hình phạt của tiểu thư.
Hoàng Như Ý đưa đôi mắt trong veo vẫn còn long lanh ánh nước nhìn Tần Thanh Nguyện chằm chằm. Nàng nhìn đến mức Tần Thanh Nguyện đỏ ửng hết hai vành tai, lảng mắt sang nơi khác. Nhưng Hoàng Như Ý đâu dễ để cho hắn trốn tránh như thế. Nàng đưa cả hai tay bưng lấy mặt của hắn, xoay sang đối diện với mình. Hoàng Như Ý cất giọng nghiêm nghị:
- Ngươi thật sự chấp nhận hình phạt của ta?
- Vâng.
- Đưa viên thuốc độc ban nãy ngươi muốn nuốt ra cho ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/65-tieu-thu-dung-khoc.html.]
Tần Thanh Nguyện ngập ngừng một lúc rồi dùng đầu lưỡi, nhè ra một viên sáp tròn xoe. Hoàng Như Ý cầm lấy viên sáp rồi cất ngay vào không gian của mình. Tần Thanh Nguyện thoáng ngạc nhiên khi viên thuốc bỗng nhiên biến mất. Hoàng Như Ý đành phải vờ xoay đầu tìm kiếm, giả như nàng vừa làm rơi viên thuốc mà hốt hoảng kiếm tìm. Tần Thanh Nguyện cười cười, trấn an nàng:
- Tiểu thư đừng sợ. Thuốc đó được bọc trong sáp, nếu không cắn mạnh sẽ không vỡ. Thùng xe rất kín, nó sẽ không rơi ra ngoài đâu. Lát nữa tiện nô sẽ tìm lại.
Hoàng Như Ý cau mày. Hắn còn muốn tìm lại viên thuốc độc đó? Để làm gì? Đừng nói là... hắn lại muốn sử dụng viên thuốc đó nữa đấy. Nàng lo lắng hỏi:
- Ngươi sẽ không tự sát nữa chứ?
- Vâng. Tiện nô sẽ không... ngay lập tức tự sát.
Tần Thanh Nguyện ngập ngừng một thoáng, Hoàng Như Ý liền bắt được đuôi sói của hắn. Nàng mếu máo:
- Ngươi không tự sát ngay lập tức. Nghĩa là sau đó ngươi cũng sẽ tự sát à?
- ...
Tần Thanh Nguyện không trả lời. Bởi vì tiểu thư đã nói đúng suy nghĩ của hắn. Ám vệ có hàng trăm cách để tự sát. Tần Thanh Nguyện lại càng có nhiều cách hơn, dựa vào kinh nghiệm tích cóp từ mấy chục lần xuyên không vào những thế giới đầy gió tanh mưa máu. Chỉ cần hắn muốn, Tần Thanh Nguyện tự tin hắn sẽ có thể nhanh chóng, gọn lẹ và lặng lẽ tìm đến cái c.h.ế.t một cách sạch sẽ nhất, không khiến tiểu thư hoảng sợ, cũng không làm bẩn mắt tiểu thư.
Sự im lặng của hắn khiến Hoàng Như Ý tiếp tục mếu máo:
- Ngươi là đồ xấu xa! Ngươi rõ ràng đã nói là sẽ để cho ta trừng phạt ngươi. Cuối cùng, khi ta còn chưa kịp phạt ngươi, ngươi đã muốn tự sát! Ngươi xấu xa!
Tần Thanh Nguyện nghẹn lời. Tiểu thư mèo nhỏ của hắn, nàng đã tra tấn hắn đến sống không bằng c.h.ế.t thế này rồi mà vẫn xem là chưa kịp phạt hắn sau? Tần Thanh Nguyện bỗng nhiên thấy lạnh sống lưng. Vậy, nếu tiểu thư muốn trừng phạt hắn, có phải sẽ càng kinh khủng hơn, táo bạo hơn không? Nếu thế thì, hắn phải c.h.ế.t bao nhiêu lần mới đủ đền tội đây?
Nhưng nhìn nước mắt của Hoàng Như Ý cứ từng giọt từng giọt rơi xuống, cuối cùng, lòng của Tần Thanh Nguyện cũng mềm ra như bánh đa nhúng nước. Hắn thở dài. Thôi đành vậy. Nếu nàng đã muốn trừng phạt, thì cứ để nàng dày vò cho hả giận. Nếu chịu nhục nhã trước khi c.h.ế.t mà có thể khiến tiểu thư vui vẻ, thì hắn c.h.ế.t cũng đáng. Dù sao thì, tội của hắn vốn là đáng chết. Dù sao thì... sớm muộn gì hắn cũng sẽ chết.