Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 66. Tiện nô có một việc... muốn cầu xin
Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:58:52
Lượt xem: 4
Tần Thanh Nguyện hít sâu một hơi, nén tiếng thở dài, nhẹ giọng nói:
- Tiểu thư, đừng khóc! Nếu tiểu thư muốn trừng phạt, tiện nô nhất định sẽ sống cho đến khi tiểu thư hả giận. Chỉ là... tiện nô có một việc... muốn cầu xin tiểu thư!
Hoàng Như Ý quẹt nước mắt. Trong lòng nàng thầm làm dấu chữ V thắng lợi. Lần đầu xuyên không làm nhiệm vụ điều giáo đàn ông, Hoàng Như Ý đã có thể khiến một gã đàn ông to khỏe như thế phải mở miệng cầu xin. Nàng vội vã gật mạnh đầu nhỏ, trong tâm trí của nàng cảm thấy tiếc nuối khi không thể ra lệnh cho hệ thống Khổ Qua Dồn Thịt quay phim và chụp hình cảnh tượng này để làm chiến tích cho về sau hồi tưởng lại. Nhưng ngay sau đó, Hoàng Như Ý lại cảm thấy may mắn vì nàng đã không ghi hình lại cảnh tượng này. Bởi vì, lời cầu xin của Tần Thanh Nguyện không giống như những gì nàng đang nghĩ.
Tần Thanh Nguyện cất giọng run rẩy nhưng ánh mắt của hắn vô cùng kiên định, với một vẻ liều c.h.ế.t không sờn:
- Tiểu thư... nếu thật sự muốn trừng phạt tiện nô bằng... bằng cách này... thì tiện nô chỉ xin... xin tiểu thư một việc...
- Ngươi cứ nói đi. - Hoàng Như Ý ra vẻ độ lượng, dù trong bụng đã vô cùng đắc ý và nôn nao.
- Xin tiểu thư... đừng tự thân... trải nghiệm... Xin tiểu thư... cố gắng chờ đến khi tới... biệt viện, tiện nô sẽ... sẽ tự mình chịu phạt để tiểu thư... hả giận.
- Ngươi nói gì vậy?
Hoàng Như Ý ngạc nhiên. Ám vệ sói xám nhà nàng nói gì mà nàng không hiểu gì hết. Hắn lại muốn tự mình chịu phạt? Hắn lại muốn làm gì nữa? Sự bất an trỗi dậy, Hoàng Như Ý quát khẽ:
- Ngươi mau nói cho ta biết: Ngươi muốn làm gì?
Tần Thanh Nguyện cười thê lương:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/66-tien-no-co-mot-viec-muon-cau-xin.html.]
- Tiểu thư muốn tiện nô làm gì, tiện nô sẽ làm thế.
- Ngươi nghĩ ta muốn ngươi sẽ làm gì?
- Tiện nô không dám phỏng đoán ý của chủ nhân.
- Ngươi còn nói không dám? Ngươi vốn đã phỏng đoán ý của ta rồi còn gì? Ngươi biết ta muốn làm gì ngươi rồi, đúng không?
Hoàng Như Ý cười lạnh. Cái gã sói xám này cũng không phải là ngốc lắm, nhỉ. Nàng đang muốn ăn hắn, ăn đến cả xương cốt cũng không còn. Và hắn lại dùng cách kéo dài thời gian, còn muốn đổi địa điểm nữa cơ chứ. Nếu ngay lúc này đây trên con đường vắng vẻ, trong xe ngựa kín đáo, chỉ có cô nam quả nữ, mà nàng không ăn hắn ngay; đợi đến lúc tới biệt viện rồi, với bao nhiêu người ăn kẻ ở, người qua kẻ lại tấp nập ồn ào, nàng muốn ăn hắn cũng nào đâu có thể dễ dàng và thoải mái được như thế này?
Hoàng Như Ý nhếch môi, lạnh lùng cất tiếng:
- Nhưng nếu ta không muốn đợi tới biệt viện thì sao? Nếu ta muốn trừng phạt ngươi ngay bây giờ, tại chỗ này, thì sao? Nếu ta muốn đích thân ta thực hiện việc trừng phạt ngươi, thì sao?
Tần Thanh Nguyện ngẩn ra. Tiểu thư mèo nhỏ của hắn bây giờ sao hóa thân thành cọp rồi. Nhưng mà điều đó không quan trọng. Quan trọng là... nàng muốn trừng phạt hắn ngay bây giờ, ngay tại nơi này. Tần Thanh Nguyện thở dài lần thứ ba. Việc này, thật ra thì, hắn cũng có thể cố gắng chịu đựng được. Tuy nhiên, nếu tiểu thư lại muốn đích thân thực hiện thì... Tần Thanh Nguyện lắc đầu, khẩn thiết van cầu:
- Đừng! Xin tiểu thư đừng tự làm! Nếu tiểu thư muốn tiện nô chịu phạt tại đây, nếu tiểu thư muốn tận mắt chứng kiến ngay bây giờ, cũng xin tiểu thư mặc y phục chỉnh tề rồi ném tiện nô xuống bìa rừng...
- Ta muốn trừng phạt ngươi, ngươi lại bảo ta mặc y phục chỉnh tề, lại còn bảo ta ném ngươi xuống bìa rừng? Nếu thế thì, ta làm sao có thể trừng phạt ngươi?
Hoàng Như Ý bĩu môi. Nàng mặc y phục chỉnh tề thì làm sao mà điều giáo hắn được? Hơn nữa, hắn muốn nàng ném hắn ra ngoài trong tình trạng như thế này à? Nằm mơ cũng không được đâu.