Trọn Kiếp Cùng Người - Ngoại truyện 1-9
Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:33:37
Lượt xem: 42
Kiệm Kiệm thương tâm rời kinh, cũng là bởi vì trong lòng nàng quan tâm hắn.
Hắn mang đủ loại cảm xúc phức tạp, khi đến Tiền Đường, nghe ngóng một chút thì mất hồn vía, sắc mặt như tro tàn.
Chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, Tần Kiệm đã có nam nhân khác, không cần hắn nữa.
Chu Ngạn không tin, làm sao có thể như vậy?
Làm sao tình cảm của Kiệm Kiệm dành cho hắn lại có thể thay đổi nhanh như vậy.
Nàng lao ra đỡ kiếm cho nam tử kia, vẻ kiên quyết trên mặt nàng khiến hắn đau lòng muốn c.h.ế.t đi.
Hóa ra là sự thật.
Chu Ngạn cảm giác như mình sắp chết.
Hắn không thể sống nổi nữa, những lời nói này, mỗi một chữ chữ đều đang lấy mạng hắn.
Từng từ đ.â.m thẳng vào tim gan.
Không biết hắn làm thế nào mà về được kinh thành.
Chỉ biết là kể từ đó hắn tê liệt, dường như không có linh hồn dưới cơ thể.
Ngày ngày mượn rượu tiêu sầu, sống mơ mơ màng màng.
Trong giấc mơ cũng không thể bình yên.
Hắn quay về gian tiểu viện đầy hoa, nhìn thấy mình lúc nhỏ đang đẩy nha đầu ngã xuống đất.
Nhìn thấy nha đầu tỏ vẻ sợ hãi, lấy lòng gọi hắn là A Ngạn ca ca.
Là báo ứng, hóa ra là báo ứng.
Hắn khẽ cười, cầm một con d.a.o găm, đ.â.m vào ngực.
Đau quá, trái tim đau đớn đến không chịu nổi.
Chỉ cần khoét ra là được.
Không có trái tim thì không cần phải nghĩ tới chuyện Tần Kiệm ở bên nam nhân khác.
Nàng sẽ trở thành thê tử của người khác, sinh ra hài tử, làm bất cứ chuyện thân mật gì với nam nhân kia.
Những chuyện này, hắn đều không thể làm được.
Chu Ngạn, ngươi đúng là phế vật, khó trách Tần Kiệm không còn yêu ngươi nữa.
Lưỡi d.a.o găm đ.â.m xuyên vào lồng ngực, m.á.u tươi nhuộm đỏ y phục.
Kiệm Kiệm, Kiệm Kiệm...
A Ngạn ca ca không có ngươi, thực sự là không thể sống nổi nữa.
Đoạn đường ta đi gió tanh mưa máu, đã quen nhìn thấy những thứ xấu xa, lý do duy nhất ta có thể sống đến bây giờ là vì ngươi.
Ngươi không cần ta nữa có đúng không, vậy ta cũng chẳng cần phải sống nữa...
Ngày hôm đó, lưỡi d.a.o găm đã đ.â.m xuyên lồng n.g.ự.c hắn.
Khi tỉnh lại, hắn nhìn thấy hoàng đế Tiêu Cẩn Du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tron-kiep-cung-nguoi/ngoai-truyen-1-9.html.]
Tiêu Cẩn Du thông minh như vậy, nhìn hắn chỉ cười lạnh một tiếng: “Chỉ vì một nữ nhân mà ngươi không quan tâm đến bất cứ chuyện gì nữa sao?”
"Chu Ngạn, ngươi đã quên oan khuất của Chu gia rồi sao? Không phải muốn rửa sạch nước bẩn đã tạt vào người sao?"
Một câu này mơ hồ đánh thức hắn.
Sau đó Ngô công công bị Chu Ngạn g.i.ế.c chết.
Một kiếm mất mạng.
Ông ta có lẽ đến c.h.ế.t cũng không ngờ được mình lại c.h.ế.t trong tay người năm đó ông ta vỗ vào mặt, nói: “Trường An, nhà ta thích những con ch.ó ngoan ngoãn như ngươi.”
Con chó đó một đường lội trong m.á.u tươi, càng ngày càng hung ác, ngày càng nham hiểm, đến ông ta cũng phải sợ hãi.
Ông ta đã bán cho hắn một ân tình, nói cho hắn biết ông ta đã phát hiện ra bí mật của hoàng thất, vị tiểu thái tử kia vẫn còn sống, bị Lưu công công trong bát hổ hoạn quan giấu đi.
Đáng tiếc, con ch.ó kia nhận ân tình của ông ta nhưng lại không cảm kích.
Đến khi c.h.ế.t ông ta mới biết, hoá ra hoạn quan không có mấy người có được kết cục tốt đẹp.
Chu Ngạn sắc mặt lạnh như băng.
Đàn áp nổi loạn, tước bỏ chư hầu, chỉnh đốn cải cách... có rất nhiều việc hoàng đế cần phải làm.
Trên đường đi, những việc mờ ám không thể lộ ra ngoài ánh sáng vẫn cần người đáng tin cậy đi xử lý..
Vụ án của Chu gia được minh oan nhưng Chu Ngạn dường như chỉ thở ra một hơi, cả người rơi vào trạng thái suy sụp.
Việc hoàng đế giao phó, hắn làm vẫn thực hiện một giọt nước không lọt.
Chỉ là, thủ đoạn quá tàn nhẫn, ngay cả hoàng đế cũng có chút không thể chịu đựng được.
Tiêu Cẩn Du nói: “Chu Ngạn, từ xưa tới nay, chưa từng có thái giám nào dám trắng trợn g.i.ế.c hại người của hoàng thất.”
Hoàng đế muốn trấn áp chư hầu nhưng lại không cho phép hắn ra tay tàn nhẫn như vậy, một chút huyết mạch nhà Tề vương cũng không giữ lại.
Chu Ngạn thần sắc hờ hững, mặt không đổi sắc nói: "Bệ hạ có lòng từ bi, vì sao không sớm nói cho thần biết?"
Tiêu Cẩn Du tức giận đến không nói nên lời.
Chu Ngạn xoay người rời đi.
Không sợ trời, không sợ đất, c.h.ế.t cũng không sợ.
Một người như vậy không có điểm yếu, thực sự quá đáng sợ.
Mọi người đều sợ hắn.
Tây Xưởng Chu đại nhân, nếu hắn muốn người chết, có lẽ đến hoàng đế cũng không nói được lời nào.
Lúc danh tiếng của hắn nổi bật nhất.
Người a dua nịnh hót chạy theo, có thứ gì trên đời cũng đều đưa tới.
Hiện tại trong phủ không bao giờ thiếu nữ nhân.
Hắn đã từng không cầm được, người hắn phái đi nghe ngóng đều nói Tần Kiệm chải kiểu tóc phụ nhân, nhất định đã gả cho người khác.
Nàng đã như vậy, hắn còn cần làm chính nhân quân tử làm gì.
Nhưng khi nữ nhân tắm rửa sạch sẽ đưa đến trên giường, ánh mắt của hắn mơ hồ nhìn qua, đột nhiên không có chút hứng thú nào.