Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - 108

Cập nhật lúc: 2024-12-14 18:36:11
Lượt xem: 5

Năm đó, bức tranh "phun nước" mà Liễu Tương Quỳnh từng cho nàng xem vốn khiến cả sảnh trầm trồ. Ngay cả kỹ thuật vẽ cũng là do Quỳnh Nương dạy nàng. Chẳng lẽ lời đồn về bức tranh gây chấn động năm ấy lại không đúng sao?

Đúng lúc này, thánh thượng ngồi trên cao nhẹ nhàng lên tiếng:

"Tiểu thư Liễu gia có ý tưởng giống nữ nhi của trẫm. Tuy cùng một cách vẽ nhưng mỗi người đều có nét riêng. Liễu đại nhân gia giáo nghiêm minh, xứng đáng được thưởng."

Khi phần thưởng từ thánh thượng được trình đến trước mặt, Liễu Bình Xuyên ngẩn người. Lần này không phải là thư phòng tứ bảo quý giá mà Khổ Hàn đại sư từng ban cho Quỳnh Nương ở kiếp trước, mà chỉ là một đĩnh kim nguyên bảo đặc chế của hoàng cung.

Dù kim nguyên bảo cũng là vật quý, nhưng loại này thường được ban phát rộng rãi trong các gia đình có công lao. Nếu so với thư phòng tứ bảo – biểu tượng của danh giá và học thuật, thì rõ ràng kém xa.

Tim Liễu Bình Xuyên thoáng chùng xuống. Nàng cẩn thận suy xét, cố tìm xem rốt cuộc điều gì đã dẫn đến kết quả khác biệt thế này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/108.html.]

Lúc này, tranh của Ung Dương công chúa được chọn làm tác phẩm đứng đầu để triển lãm. Ánh mắt Liễu Bình Xuyên chăm chú nhìn, phát hiện công chúa cũng dùng họa pháp "phun nước". Nhưng hoa mai trong tranh của công chúa có sự đậm nhạt, thưa dày khác nhau đầy tinh tế.

Thoạt nhìn, nét vẽ có vẻ lộn xộn và dày đặc, nhưng sau khi phun nước, những bông hoa mai dần chuyển từ dày sang thưa, càng xa cành cây, sắc hoa càng nhạt. Tựa như bị tuyết phủ qua, hoa mai rụng rơi, lưu luyến mà không cam lòng rời đi.

Ý cảnh của bức tranh mang theo cảm giác thương xuân bi thu, như nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý. Ngay cả người không am hiểu hội họa cũng có thể nhận ra sự khác biệt về kỹ thuật và ý tứ giữa bức tranh của Ung Dương công chúa và bức tranh của nàng.

Giờ khắc này, Liễu Bình Xuyên chợt bừng tỉnh. Mặt nàng đỏ bừng vì xấu hổ, rồi nhanh chóng chuyển sang tái nhợt. 

Hóa ra, trước đó Ung Dương công chúa đã trình diễn tuyệt kỹ "tranh phun nước" trong đại điện. Liễu Bình Xuyên bắt chước theo mà không biết mình vô tình giẫm lên vết xe đổ. Chẳng trách vừa nãy, dù Hoàng thượng cười khen ngợi để giải vây, mẫu thân của Ung Dương công chúa - Hi Quý Phi - lại lộ rõ vẻ khinh thường.

Trong mắt mọi người, Liễu Bình Xuyên lúc này chẳng khác gì một kẻ ngu xuẩn không có mắt nhìn. Đám quý công tử từng lớn tiếng khen ngợi ả cũng lập tức im bặt, không ai dám lên tiếng nữa. Liễu Bình Xuyên đứng giữa đại điện, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Sao lại có chuyện trùng hợp thế này? Vì cớ gì Ung Dương công chúa cũng biết tuyệt kỹ này?

Trong khi đại điện náo động như cơn gió lốc, Quỳnh Nương vẫn ung dung ngồi trên ghế dài dưới hiên, nhẩn nha ăn kẹo mạch nha và uống trà táo đỏ. Nàng chẳng mảy may để ý đến sóng gió bên trong. Khi ăn hết gói kẹo, nàng ngẩng đầu thì thấy Nghiêu thị đã dẫn Liễu Bình Xuyên đứng dậy cáo từ.

Loading...