Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - 107

Cập nhật lúc: 2024-12-14 18:31:03
Lượt xem: 2

Liễu Bình Xuyên cúi đầu nhỏ giọng nhận lỗi, nhưng trong lòng không hề bận tâm. Đừng tưởng bây giờ Ung Dương công chúa được thánh thượng sủng ái, chẳng bao lâu nữa sẽ thất thế thôi. Một công chúa sắp hết thời thì nịnh bợ làm gì!

Lúc này, các quý nữ lần lượt biểu diễn tài nghệ. Họ cầm bút vẽ cành hàn mai trên giấy Tuyên Thành, mỗi nét bút đều toát lên khí chất thanh tao. Nhìn những tác phẩm ấy, trong lòng Liễu Bình Xuyên tràn đầy tự tin. Khi đến lượt mình, ả ung dung bước ra giữa đại điện.

Váy dài lay động, từng bước đi của Liễu Bình Xuyên nhẹ nhàng mà uyển chuyển, thu hút mọi ánh nhìn. Cung nhân mang giấy Tuyên Thành đến trải phẳng, chuẩn bị cho màn biểu diễn.

Liễu Bình Xuyên cầm bút, vẽ từng chi tiết cứng cáp và sắc sảo lên giấy. Một vị thế gia công tử quen biết Liễu gia không tiếc lời khen ngợi:

"Chỉ vài nét đã thấy rõ căn cơ vững chắc. Nét vẽ tinh tế, khí chất đúng là của bậc nhã sĩ."

Nàng mỉm cười, tiếp tục điểm xuyết thêm vài nụ hoa mai trên cành. Nhưng rồi, trong khoảnh khắc tất cả đều nghĩ rằng màn trình diễn đã kết thúc, Liễu Bình Xuyên bất ngờ cầm lấy ly nước do thị nữ đưa tới. Ả ngậm một ngụm, rồi phun nhẹ lên bức tranh.

Dòng nước loang dần trên giấy, thấm vào các nét vẽ. Những nụ mai đơn thuần lập tức bung nở, trở thành những đóa hàn mai sinh động, trông như thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/107.html.]

Khi Liễu Bình Xuyên hoàn thành, cả đại điện im phăng phắc. Không khí dường như đông cứng lại, mọi ánh mắt đều dồn về phía nàng với vẻ kinh ngạc tột độ.

Ả từ tốn lau miệng bằng chiếc khăn tay, dùng khóe mắt quét nhìn bốn phía, nét mặt thản nhiên như thể việc này hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát. Sau đó, Liễu Bình Xuyên duyên dáng cúi người thi lễ với hoàng đế, người vừa bước vào điện xem tranh.

Lễ nghi xong xuôi, nàng nhẹ nhàng quay lại chỗ ngồi, để lại đằng sau những ánh mắt chưa hết sững sờ.

Khi Liễu Bình Xuyên ngồi xuống, nàng nhanh chóng nhận ra sắc mặt mẫu thân có điều không ổn. Khuôn mặt căng thẳng, tựa như có thể vắt ra nước. Thoáng quay đầu, Liễu Bình Xuyên nghe thấy những tiếng cười khúc khích của vài nữ tử trẻ tuổi phía sau:

"Tài nữ Liễu gia gì chứ? Ngay cả mắt nhìn cũng không có, đúng là trò cười!"

"Đúng thế, dù thực sự có chút tài năng thì cũng phải biết lựa thời, đây chẳng phải là bắt chước trắng trợn sao?"

"Nghe nói nàng ta mới được đưa về Liễu gia, trước đó sống cùng người nghèo, bảo sao thiếu hẳn phong thái của thế gia danh môn!"

Ban đầu, Liễu Bình Xuyên còn chưa hiểu những lời đó ám chỉ ai. Nhưng càng nghe, sắc mặt nàng càng thay đổi, trái tim như bị bóp nghẹt: Tại sao mọi người lại phản ứng như thế này? Chuyện này không đúng!

Loading...