Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - Chuong 46
Cập nhật lúc: 2024-12-05 19:28:49
Lượt xem: 9
Kiếp này, nàng chưa từng gả cho Thượng Vân Thiên. Nếu Liễu Bình Xuyên muốn cùng hắn lén lút, nàng cầu mong họ sớm bách niên giai lão, sinh con đẻ cái đầy nhà. Không còn Quỳnh Nương ở giữa, liệu họ có trọn vẹn được như mong đợi?
Nhưng nàng không thể suy nghĩ thêm. Bởi mỗi lần ký ức ùa về, nàng lại nhớ đến hai đứa con đáng thương của mình ở kiếp trước, những đứa trẻ không còn duyên với nàng ở kiếp này. Nước mắt Quỳnh Nương chực trào, nàng phải cố gắng hết sức để giữ lòng bình tĩnh.
Truyền Bảo, hớn hở vì chiếc lá vàng quý giá kiếm được hôm nay, quay đầu lại, chợt thấy vành mắt của muội muội đỏ hoe. Hắn vội hỏi:
"Muội làm sao vậy?"
Quỳnh Nương lắc đầu, đáp khẽ:
"Gió lớn làm cay mắt thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/chuong-46.html.]
Truyền Bảo tuy không hỏi thêm, nhưng trong lòng hiểu rõ muội muội đang không vui. Hắn âm thầm quyết định, ngày mai sẽ xin nương tiền, mua gì đó khiến muội vui lên.
Hôm nay, phu phụ Thôi gia bỗng dưng thu được một chiếc lá vàng, trở nên giàu có bất ngờ. Sau sự cố suýt động đao kiếm tại sạp bánh, hai người vội vã thu dọn sạp sớm hơn thường lệ. Lưu thị, khi nghĩ đến lễ Khất Xảo chỉ còn vài ngày nữa, liền đến tiệm vải mua một tấm lụa màu hồng cánh sen, loại vải vừa mềm mại, vừa tinh xảo.
Bà không dám tự tay cắt may, bèn nhờ người khéo tay ở nhà bên làm giúp một bộ váy mới, để đến lễ Khất Xảo, Quỳnh Nương có thể ăn mặc thật đẹp, cùng các tiểu cô nương trong thôn đi thả hoa đăng.
Sáng hôm sau, sau khi phu thê Thôi thị dọn quán, Thôi Truyền Bảo dẫn muội muội đến tiệm may đo kích cỡ. Đo xong, hai người chưa vội về nhà mà thong dong dạo qua mấy cửa tiệm nhỏ trong trấn. Gần đến lễ Khất Xảo, không khí nơi đây trở nên nhộn nhịp hơn hẳn. Các tiểu cô nương háo hức chuẩn bị thả hoa đăng, một phong tục truyền thống mang ý nghĩa cầu nguyện cho duyên lành và khéo tay. Sáng nay, Lưu thị đưa cho Thôi Truyền Bảo nửa quan tiền, dặn hắn mua một chiếc hoa đăng thật đẹp cho muội muội.
Dọc con đường lớn, những chiếc hoa đăng đủ màu sắc và kiểu dáng được bày bán khắp nơi. Quỳnh Nương nhìn ngắm, lòng chợt bồi hồi nhớ lại lễ Khất Xảo năm nàng tròn mười lăm tuổi, lần đầu được vào cung thăm chơi. Khi ấy, nàng được mời làm bạn cùng Ung Dương công chúa – nữ nhi được hoàng thượng sủng ái nhất.
Ký ức đó đến giờ vẫn rõ mồn một. Dù ngoài mặt luôn giữ vẻ thong dong điềm tĩnh, nhưng nội tâm nàng không khỏi căng thẳng. Mỗi lời nói, mỗi hành động trước người hoàng gia đều phải cẩn trọng đến từng chi tiết. Chỉ riêng việc giữ lưng thẳng khi ngồi đã khiến nàng ê ẩm cả người sau khi trở về. Lễ hội năm ấy, nói là cùng nhau thả hoa đăng, nhưng thực chất chỉ có công chúa là vui vẻ chơi đùa, còn nàng thì đứng bên quan sát, chẳng hề cảm nhận được chút niềm vui nào.
Chính vì lẽ đó, Quỳnh Nương muốn lễ Khất Xảo năm nay trọn vẹn và ý nghĩa hơn. Sau khi so sánh kỹ lưỡng ba cửa hàng, nàng chọn một chiếc hoa đăng màu hồng phấn, chất liệu lụa mềm mại, dáng vẻ tinh tế. Theo phong tục, trên hoa đăng thường sẽ dán những từ ngữ may mắn viết sẵn. Nhưng Quỳnh Nương chê những câu chữ ấy quá tầm thường, nên nàng mượn bút mực của chủ quán, tự tay viết một bài thơ lên hoa đăng.