Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - Chuong 57

Cập nhật lúc: 2024-12-06 00:55:10
Lượt xem: 8

Dù biết rõ người đ.â.m nhi tử là một Vương gia, phu phụ Thôi thị cũng không dám nói nặng lời. Họ chỉ có thể nhận quà, cảm ơn rối rít rồi tiễn quản gia ra về.

Lưu thị vội vàng sắp xếp cho Thôi Tự nghỉ ngơi, sau đó kéo tay Quỳnh Nương lại, ân cần hỏi han từng câu. Quỳnh Nương kể lại mọi chuyện một cách trung thực, chỉ nói rằng nàng được đưa đến biệt quán của Lang Vương để làm điểm tâm cho ngài.

Liễu Bình Xuyên đứng bên, ánh mắt thoáng lóe lên một tia tính toán. Nàng ta chậm rãi cười: "Hôm nay thời gian còn sớm, muội đã báo với mẫu thân ở nhà, xin được ở lại ăn tối cùng phu phụ Thôi thị."

Dù trong lòng còn muộn phiền vì nhi tử bị thương, Lưu thị vẫn không giấu nổi niềm vui. Bình Nhi chịu ở lại, với bà, đó là một sự an ủi. Bà vội vàng ra chợ, mua thịt bò và hai khúc xương lớn, định hầm canh bổ dưỡng cho Thôi Tự.

Nhân lúc phu phụ Thôi thị bận rộn nhóm lửa nấu cơm, Liễu Bình Xuyên để nha hoàn và bà tử chờ ngoài sân, một mình bước vào phòng Quỳnh Nương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/chuong-57.html.]

Căn phòng này vốn là nơi ả đã ở rất nhiều năm, từng ngóc ngách đều quen thuộc như lòng bàn tay. Nhưng vừa bước qua bậu cửa, ả liền khựng lại. Một cảm giác xa lạ dâng lên, khiến ả thoáng ngỡ mình đi nhầm phòng.

Giấy dán cửa sổ cũ kỹ đã được thay bằng lớp giấy mới màu trắng tuyết, sáng sủa tinh tươm. Những vết nứt loang lổ trên tường được che đi bằng tranh chữ đơn giản mà tao nhã. Dù tranh chỉ được treo tạm bằng hai thanh gỗ, không hề cầu kỳ, nhưng cảnh mây giăng núi biếc, nét bút vững vàng như mang theo khí thế của thiên nhiên hùng vĩ.

Vị trí chiếc giường cũ cũng đã thay đổi. Những hộp đồ ăn bỏ đi được ghép lại thành một chiếc tủ nhỏ đầu giường, bên trên đặt gọn gàng một chiếc gương đồng và lược gỗ nhỏ. Một bình đất nung mộc mạc cắm cành hồng hạnh e ấp, vốn là bình nước tương của Lưu thị, nay lại toát lên vẻ lịch sự trang nhã khó diễn tả bằng lời.

Bóng chiều đổ dài qua khung cửa sổ nhỏ, ánh sáng nhạt chiếu vào phòng, tô thêm vẻ thanh bình cho không gian vốn đã được chăm chút kỹ lưỡng. Quỳnh Nương vừa hoàn thành việc treo chiếc màn mới lên giường, đôi bàn tay mềm mại chạm khẽ vào lớp vải mỏng thêu hoa anh đào tinh xảo. Những chỗ rách trên màn cũ giờ đã được che kín bằng những bông hoa thanh nhã, tựa như nhành hoa vươn ra trước khung cửa mùa xuân. Chiếc màn, tưởng chừng không đáng để ai chú ý, nay lại biến thành vật trang trí khiến căn phòng nhỏ thêm phần tinh tế.

Căn phòng vốn cũ kỹ, từng phủ đầy bụi bặm và mạng nhện, giờ đây sạch sẽ ngăn nắp. Từng góc nhỏ đều được sắp xếp cẩn thận, từ chiếc ghế tre góc phòng, đến rổ kim chỉ đặt ngay ngắn trên bàn. Ánh nắng len lỏi vào, nhuộm lên không gian vẻ yên tĩnh của tháng năm. Sự thay đổi ấy không chỉ thể hiện bàn tay khéo léo, mà còn toát lên khí chất thanh lịch và tao nhã của chủ nhân.

Loading...