Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 94: Lại đây, thổi vào quả tạ tay mình một hơi

Cập nhật lúc: 2025-01-21 20:45:58
Lượt xem: 7

Vừa dứt lời, cô chợt thấy Bạch Thanh Hạ ở phía sau, ngay lập tức thay đổi sắc mặt như diễn kịch, tươi cười nói: "Thanh Hạ cũng đến rồi à, ôi chao, giúp cầm đồ hả? Ngoan quá, con bé này."

Giọng điệu hệt như đang dỗ trẻ con.

Bạch Thanh Hạ khẽ gật đầu, ôm bộ đồng phục ngoan ngoãn đứng sang một bên.

Lục Viễn Thu trợn tròn mắt, cái màn đổi mặt này là chuyên nghiệp à?

Anh bước đến trước mặt Bạch Thanh Hạ, quay mặt về phía Lưu Vi, vừa thấy mặt anh, nụ cười của Lưu Vi lập tức biến mất, trở nên nghiêm nghị.

Lục Viễn Thu thử né mặt mình ra, để lộ khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Thanh Hạ phía sau, Lưu Vi lại lập tức cười tươi như hoa cúc.

Lục Viễn Thu: "..."

Ánh mắt Bạch Thanh Hạ dán chặt vào gò má Lục Viễn Thu, dõi theo từng chuyển động, không hiểu thiếu niên vừa rồi đang làm gì.

Vương Bình nhìn vào danh sách, lớn tiếng gọi: "Tiếp theo, lớp 12A8, Lục Viễn Thu!"

"Có!"

Lục Viễn Thu bước tới.

Anh hít một hơi, xoay cổ và cổ tay, cầm lấy quả tạ, đi vào khu vực ném.

Vương Bình hỏi: "Đã chuẩn bị xong chưa?"

Lục Viễn Thu giơ ngón tay cái ra hiệu "ok", Vương Bình vừa định thổi còi thì Lục Viễn Thu vội vàng kêu lên: "Khoan đã, khoan đã!"

Vương Bình suýt chút nữa bị sặc nước bọt, nhíu mày: "Lại sao nữa?"

Lục Viễn Thu quay đầu lại: "Lại đây, thổi vào quả tạ trên tay mình một hơi, truyền cho nó năng lượng, mình muốn giành hạng nhất."

Lưu Vi bực bội bước đến, miệng lẩm bẩm: "Tôi thật hết nói nổi với em, Lục Viễn Thu, sao mà lắm chuyện thế không biết."

Cô vừa định bĩu môi thổi phù một cái, Lục Viễn Thu đã lạnh tanh đưa tay gạt cô sang bên: "Xin lỗi cô giáo, em không nói cô."

Lưu Vi ngơ ngác lảo đảo sang bên cạnh hai bước, sau khi đứng vững, cô nhìn theo ánh mắt của cậu thiếu niên, phát hiện anh đang nhìn Bạch Thanh Hạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-94-lai-day-thoi-vao-qua-ta-tay-minh-mot-hoi.html.]

Đám học sinh xung quanh lập tức nhướn mày, lộ vẻ hóng chuyện.

Tô Diệu Diệu cũng thấy thú vị, tò mò hết nhìn cậu thiếu niên lại nhìn cô thiếu nữ, chợt nghe Chung Cẩm Trình bên cạnh khinh khỉnh nói: "Cái tên Lục Viễn Thu này chỉ giỏi bày trò vô bổ, cô cứ chờ xem cậu ấy bẽ mặt đi, em chưa thấy Lục Viễn Thu ném tạ bao giờ, làm sao mà ném qua được Lực Đại Kiều."

Tô Diệu Diệu ngạc nhiên: "Sao em không ủng hộ bạn cùng lớp vậy?"

Chung Cẩm Trình ra vẻ lạnh lùng: "Đây là thử thách cho cậu ấy."

Tô Diệu Diệu há hốc miệng: "Ồ."

Cô giáo tiếng Anh trẻ tuổi đáng yêu lắc lư đôi chân thon dài trong chiếc quần tất đen.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Chung Cẩm Trình mặt không đổi sắc đưa tay xuống chỉnh đốn "đạn dược".

Lúc này, Bạch Thanh Hạ đang ôm chặt bộ đồng phục, mặt gần như vùi vào trong áo, hai vành tai ẩn dưới mái tóc đỏ ửng.

Cô khó xử nhìn xung quanh, thấy Lục Viễn Thu đang nhìn mình với ánh mắt khích lệ, Bạch Thanh Hạ liền mím môi, dũng cảm bước về phía anh.

Lưu Vi thấy vậy cười ngây ngô: "Đúng đúng đúng, Thanh Hạ thổi thì có lực hơn, nào, tiếp thêm sức mạnh cho tên nhóc kia đi."

Đến trước mặt Lục Viễn Thu, Bạch Thanh Hạ chu môi thổi nhẹ vào quả tạ, như thể đang thổi tắt một cây nến sinh nhật cắm trên đó.

Thổi xong, mặt cô đỏ bừng, vội quay người ôm bộ đồng phục chạy nhanh về chỗ cũ, tim đập thình thịch như vừa làm xong một chuyện động trời.

Lục Viễn Thu nhìn quả tạ bằng ánh mắt dịu dàng, khẽ nâng lên hạ xuống hai lần.

Anh lập tức thu lại nụ cười, xoay người.

Vẻ mặt nghiêm nghị.

Hai tay Lục Viễn Thu nắm chặt quả tạ, bắp tay rắn chắc dưới lớp áo ngắn tay nổi lên những đường gân cơ bắp cuồn cuộn.

Vương Bình thổi còi.

Lục Viễn Thu nhíu mày, khẽ gầm lên một tiếng, dùng tư thế tương đối chuẩn ném mạnh quả tạ về phía trước:

"Bay đi!"

Nhìn đường parabol của quả tạ, nụ cười trên mặt Chung Cẩm Trình dần cứng đờ.

Loading...