Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 366
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:14:49
Lượt xem: 0
- Không, cậu ta làm một tấm bảng trưng bày danh thiếp rồi đặt ở cửa sảnh tiệc. Trên đó viết “Khu trưng bày của Đỉnh cấp tinh anh giới kinh doanh Lâm Xuyên”, ngay cả tôi cũng không nhịn được cài một cái vào. Cậu ta im hơi lặng tiếng lấy được danh thiếp của tất cả các ông chủ lớn, cô nói xem loại người này không tà môn sao?
- ...
Hà Ích Quân thu hồi nụ cười:
- Thông báo cho quản lý các bộ phận, cuối tuần làm thêm giờ, nghiên cứu cải cách trung tâm thương mại, chúng ta không thể đơn thuần tồn tại bằng cách bán hàng được.
Vẻ mặt Nhạc Trúc lập tức trở nên nghiêm túc:
- Ông chủ, vậy chúng ta phải làm gì?
- Gần đây Giang Cần muốn tạo ra một dịch vụ mới cho các cửa hàng của Multi-group, tôi đã nhờ cậu ta gửi một phần tài liệu cho tôi, chúng ta sẽ nghiên cứu phương hướng cải cách theo ý tưởng của cậu ta. Nếu không thì sớm muộn loại trung tâm thương mại thuần bán lẻ này của chúng ta sẽ bị thời đại vứt bỏ.
- Chúng ta phải căn cứ vào sách lược phát triển của một sinh viên đại học để cải cách phương hướng phát triển của mình sao?
Nhạc Trúc cảm thấy chuyện này quá khoa trương.
Coi như hắn là một ngôi sao học tập thì thế nào?
Một sinh viên còn chưa rời khỏi cổng trường đại học thì làm sao có năng lực hù ông chủ đến mức phải lập tức cải cách?
Nhưng cô không biết, Hà Ích Quân đã nhạy bén nghe thấy tiếng gió, y biết cho dù không phải Giang Cần, cũng chắc chắn sẽ có những người khác xuất hiện.
Cũng giống như ông chủ Mã của mạng đấu giá trực tuyến, nghe nói người này đã bắt đầu cải cách từ C2C sang B2C và thu hoạch được hiệu quả hết sức kinh người.
Và một khi mô hình bán hàng này được phổ biến, chắc chắn sẽ là một cơn thịnh nộ như sấm sét để bắt đầu quá trình cải cách điên rồ.
Trong trường hợp này, lĩnh vực bán lẻ ở thị trường tầm trung chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng hơn bao giờ hết.
Người ta là giá xuất xưởng, còn được giao đến tận cửa thì người tiêu dùng tội gì phải chạy đến trung tâm thương mại đi dạo một vòng, rồi bị làm thịt một dao?
Lúc đầu Hà Ích Quân cũng không nghĩ lại chuyện này, luôn cảm thấy thứ này cách mình quá xa.
Nhưng khi Giang Cần xuất hiện tại trước mắt y, đồng thời thao tác quỷ dị không ngừng thì y mới hiểu được, đây không phải mùi của ngôi sao học tập, mà là mùi vị của sự thay đổi đột ngột của thời đại.
Dựa vào dự án phát triển của một sinh viên đại học để cải cách trung tâm mua sắm khổng lồ của mình.
Đúng vậy, chuyện này nghe có vẻ không đáng tin cậy.
Nhưng nếu một ngày nào đó điều này nghe có vẻ đáng tin cậy, thì lúc đó thực sự quá muộn để cải cách rồi.
Nhờ Giang tổng mang tôi phát tài...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-366.html.]
Hà Ích Quân không nhịn được cười ra tiếng.
Đây chẳng qua là một câu nói đùa của y tối hôm qua, nhưng hiện tại xem ra, càng lúc càng giống thật.
Tà môn, thật sự con mẹ nó tà môn!
- Alo, Hà tổng, tôi đã gửi tài liệu dự án mà anh cần rồi đấy.
Mười phút sau, Giang Cần gọi điện thoại tới cho Hà Ích Quân.
- Cảm ơn Giang tổng. - Giọng nói của Hà Ích Quân vô cùng khách khí.
Giang Cần nói thẳng không cần cám ơn, nhưng lại rất thắc mắc:
- Ngài muốn tài liệu dự án của tôi để làm gì? Multi-group không cạnh tranh cửa hàng với trung tâm thương mại của ông mà.
- Tôi muốn học tập một chút.
- Sao bây giờ ngài lại khiêm tốn như vậy, tôi chỉ là một sinh viên đại học bình thường thôi, nếu muốn học thì phải là tôi nên học hỏi từ ngài mới đúng.
Hà Ích Quân im lặng một lát:
- Giang tổng, thật ra khi chúng ta mới quen nhau, tôi vẫn cảm thấy cậu rất khoa trương, rất thích làm càn, có chút năng lực đã hận không thể khoe ra cho toàn thế giới đều biết.
Giang Cần hơi méo miệng:
- Bây giờ tôi cũng vẫn như vậy!
- Không, cậu không phải. Thật ra cậu là người khiêm tốn nhất trên thế giới này, cậu có rất nhiều khía cạnh tốt, nhưng lại không hề để lộ ra bên ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
- Hà tổng, ngài bị cái gì kích thích vậy? Con mẹ nó chứ tôi hơi sợ rồi đấy nhé.
Hà Ích Quân cười một tiếng ở trong điện thoại:
- Chỉ đùa một chút thôi, nhưng tôi vẫn còn một chuyện nữa, thứ bảy này cậu có rảnh không? Đưa bạn gái đến nhà tôi ăn một bữa cơm.
Khóe miệng Giang Cần co giật một chút:
- Sao tôi lại có cảm giác giống như là Hồng Môn Yến nhỉ?
- Là Mạn Kỳ, con bé cứ ồn ào muốn gặp chị Nam Thư của nó, vừa vặn tôi cũng có chút chuyện muốn trò chuyện với cậu, có được không?
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh, tôi nhất định sẽ dẫn theo bạn tốt của mình đến.
- ?????