Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 141

Cập nhật lúc: 2024-12-11 12:30:36
Lượt xem: 111

“Ngươi sao vậy?” Xuân Phong hỏi, hiển nhiên đã nhìn ra tâm trạng Bách Lý Mặc Thần có chút không bình thường.

“Không sao, cũng muộn rồi, ta đi trước đây, nàng nghỉ ngơi đi.” Nói xong, hắn biến mất như một cơn gió. Xuân Phong đứng đó ngơ ngác. Cứ vậy mà đi sao? Chuyện gì vừa xảy ra vậy, cô vừa làm gì hắn sao?

Xuân Phong bối rối lắc đầu, không phải nói tâm trạng phụ nữ thay đổi nhanh như lật sách, chả nhẽ đàn ông cũng vậy sao? Xuân Phong không hiểu chuyện gì, cũng không nghĩ nữ, quay người đi đến bàn trang điểm nghịch mấy loại phấn và trang sức. Cô cầm một chiếc trâm ngọc khảm vàng lên ngắm, chất ngọc hoàn toàn trong suốt, không tì vết, lại không hề nhẹ. Nếu cài hết mấy thứ này lên đầu thì làm sao chịu được. Xuân Phong mới nghĩ thôi đã thấy mỏi cổ, phụ nữ cổ đại sống thật không dễ dàng, đặc biệt là mấy cô tiểu thư, phu nhân này. Để thể hiện địa vị, họ không thể không cài mấy thứ ngọc trai, vàng bạc này lên đàu hàng ngày, chắc ai cũng bị thoái hoá đốt sống cổ mất.

Xuân Phong buông mấy thứ trang sức ra, đang định nằm xuống giường ngủ thì lại có tiếng gõ cửa.

“Tôn tiểu thư, nô tỳ vào được không?” Một giọng nói trong trẻo vang lên, chính là giọng nói của người lúc nãy định hầu hạ Xuân Phong tắm rửa.

“Vào đi!”

“Tôn tiểu thư, người có cần nô tì canh gác không?” Người hầu cung kính nói.

“Không cần. Ngươi tên gì? Xuân Phong không quen có người hầu ngủ, liền nói với nàng ta.

“Hồi bẩm tôn tiểu thư, nô tì là Thuỷ Trúc, từ nay về sau nô tì sẽ là người hầu hạ tôn tiểu thư. Tôn tiểu thư có gì cứ sai bảo.” Thuỷ Trúc có chút rụt rè báo tên.

“Thuỷ Trúc sao? Sau này ở cạnh ta ngươi không cần nhiều lễ nghi như vậy. Cứ thoải mái là được.” Xuân Phong bình dị nói, làm Thuỷ Trúc thả lỏng hơn rất nhiều. Trước đó cô sợ mình vô tình làm vị chủ nhân này không vui, sẽ bị trách phạt, giờ xem ra vị chủ nhân này cũng rất dễ hầu hạ. Xuân Phong cũng lười nói mấy câu kiểu ngươi phải trung thành với ta, hoặc mấy câu đe doạ này nọ. Bởi vì Xuân Phong không xem những người này là hạ nhân, càng không xem họ là người thân cận. Giờ cô vẫn chưa biết tình hình cụ thể thế nào, làm sao dám tự tiện tin người. Hơn nữa, Xuân Phong nghĩ, nếu nàng ta là người thông minh, đáng tin, thì sẽ tự trung thành với cô, không cần cô phải nói. Xuân Phong cũng không cần bồi dưỡng bất cứ tâm phúc nào trong phủ này. Cô không có ý định ở lại đây mãi, sớm muộn gì cô cũng rời đi, nếu chỉ là tìm hiểu mấy chuyện thì có Huyền Dịch là đủ rồi.

“Cảm ơn tôn tiểu thư đã quan tâm nô tì. Tôn tiểu thư nghỉ ngơi sớm đi ạ, ngày mai tiểu thư còn phải dậy sớm đi thỉnh an lão phu nhân.” Thuỷ Trúc nhiệt tình nhắc nhở.

“Ừ, ngươi cũng đi nghỉ đi.” Xuân Phong gật đầu, bảo nha hoàn lui xuống, rồi leo lên giường lớn thoải mái ngủ thiếp đi.

Trong giấc mơ, cô lại thấy người đàn ông kia hỏi cô có bằng lòng không, cô mỉm cười gật đầu, lẩm bẩm: “Ta đồng ý!...”

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Bách Lý Mặc Thần vừa từ Hộ Quốc Công phủ trở về đã triệu Lam Dịch vào hỏi về tung tích Băng Hoả Tử Liên.

“Vẫn chưa có tin tức gì thưa chủ tử. Băng Hoả Tử Liên và mấy loại dược liệu đó quá quý hiếm, nhất thời chúng ta chưa thể tra được thêm thông tin gì, thỉnh chủ tử trách tội.” Lam Dịch quỳ xuống, có chút xấu hổ nói.

“Thôi, ngươi lui xuống đi.” Bách Lý Mặc Thần bất đắc dĩ xua tay, Lam Dịch vừa mới ra đến cửa lại nghe chủ tử nói: “Mời Du thần y đến đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-141.html.]

“Chủ tử, ngươi không khoẻ sao?” Lam Dịch lo lắng hỏi. Nhưng tâm tình Bách Lý Mặc Thần đang cực kỳ không tốt, hắn không trả lời, chỉ lạnh lùng liếc Lam Dịch. Đến lúc này, Lam Dịch đầu gỗ cũng nhận ra tâm trạng của chủ tử không tốt, luền đè nén nghi hoặc trong lòng, nhanh chóng đi gọi Du thần y.

“Vương gia, không thoải mái sao?” Du thần y nhanh chóng bước vào cửa, thấy sắc mặt Bách Lý Mặc Thần không tốt, liền nắm lấy cổ tay hắn bắt mạch luôn.

Ủa, không sao mà. Rõ ràng là không có vấn đề gì, sao trông hắn như bị quịt nợ vậy.

“Ta không sao.” Thấy ánh mắt kỳ quái của Du đại phu, Bách Lý Mặc Thần có chút mất tự nhiên, thu tay laij.

“Thế rốt cuộc là người làm sao?” Du thần y tò mò, vị Chiến thần này dù có ở trước hàng chục vạn quân địch cũng chưa từng bày ra biểu cảm khó ở thế này. Túm lại là hôm nay xảy ra chuyện gì?

“Ngoài Băng Hoả Tử Liên ra còn cách nào giải độc không?” Bách Lý Mặc Thần trầm giọng hỏi.

À, thì ra là vì chuyện này. Trước giờ cũng chưa từng thấy hắn nóng lòng giải độc như vậy, hôm nay lại chủ động hỏi, nhất định là có ẩn tình.

“Sao hôm nay lại nóng ruột vậy? Gặp được người mình thích rồi sao?” Du thần y ranh mãnh cười.

Bách Lý Mặc Thần không nói gì, nhưng động tác mất tự nhiên và vành tai đỏ bừng của hắn đã nói lên tất cả.

“Vậy là ta nói đúng rồi. Nhìn vẻ mặt như ăn phải trứng thối của cậu, có phải là vừa cãi nhau không? Con gái đều thích được dỗ dành, cậu dỗ người ta chút là được mà”. Du thần y lại phát huy năng lực lải nhải của mình. Nhưng không giống những lần trước, lần này Bách Lý Mặc Thần chăm chú lắng nghe, còn hỏi lại: “Dỗ dành? Hữu dụng thật sao?”

“Tất nhiên rồi. Mấy tiểu cô nương đều thích mấy thứ xinh đẹp, kiểu như quần áo, trang sức,…mấy tiểu tử ngốc như cậu làm sao hiểu được.” Du thần y vẻ mặt tự mãn, ra bộ người từng trải.

“Thật sao? Nghe như ông từng yêu đương rồi ấy.” Bách Lý Mặc Thần lưu lại một câu, bóng dáng đã biến mất lúc nào.

“Này…Cậu…” tiểu tử thối này, tất nhiên nửa câu sau Du thần y không dám nói ra…

Bách Lý Mặc Thần một lòng nghĩ cách dỗ người yêu vui vẻ, lại quên mất chuyện Băng Hoả Tử Liên mà hắn muốn hỏi. Nhưng hỏi cũng vô dụng, một thân kỳ độc của hắn, trên đời này chỉ Băng Hoả Tử Liên có thể cứu.

Vậy Băng Hoả Tử Liên rốt cuộc là gì? Đúng như tên gọi, nó là một bông hoa sen tím, thánh vật giải độc. Tuy nhiên, nó hiếm đến mức ghi chép về nó cũng ít đến đáng thương, người ta chỉ biết nó mọc ở nơi cực cao, cực lạnh. Nhưng họ lại không biết, không những thế, nó còn phải mọc ở nơi có dòng nước ấm. Liệu trên đời này có nơi nào như vậy không?

Đó chính là miệng của ngọn núi lửa ngừng phun trào, có suối nước nóng ở trên, nhưng ngọn núi đó phải đủ cao để đạt đến nhiệt độ cần thiết cho hoa sinh trưởng. Chính vì vậy, tên của nó mới bao gồm cả Băng – Hoả.

Trên lục địa này, liệu rằng nơi nào sẽ tồn tại dạng địa hình này? Chính do người của Bách Lý Mặc Thần không biết đến những đặc điểm này của Tử Liên, nên việc tìm kiếm nó càng khó khăn.

Loading...