Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:03:36
Lượt xem: 78
Nghĩ thế, Xuân Phong lại thấy mình không cần liều mạng kiếm tiền như thế. Từ khi đến đây, mình trở thành đứa tham tiền rồi. Cô ăn một mạch 4 cái, còn lại để cho mọi người ở nhà. Xuân Phong chỉnh lại đồ vật trong giỏ một chút, cất thịt và bánh bao xuống dưới cùng, chất bột kiều mạch lên trên cùng, rồi nhanh chóng quay về chỗ xe bò.
Chỉ thấy trên xe bò đã ngồi đấy người, bà Lý lại bắt đầu nhìn cô với ánh mắt khó chịu.
“Mày có đi nhanh lên không, con bé này, làm cả xe đầy người phải chờ, không biết ngại à”
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Bà còn ghi thù lúc sáng, đâu dễ buông tha cho Xuân Phong như vậy.
Nhưng bà Lý nói không sai, cả xe bao nhiêu người, ngoại trừ dì Trương và ông Vương, mọi người đều có vẻ khó chịu
Xuân Phong nhanh chóng bước lên, để gừi xuống.
“Con xin lỗi, làm mọi người phải chờ rồi ạ”
Mọi người thấy Xuân Phong xin lỗi thì cũng không nói gì nữa. Dì Trương thấy giỏ của Xuân Phong nặng, liền cho Xuân Phong dựa vào cho vững, Xuân Phong cảm kích nhìn dì Trương.
Đúng là đeo cả mấy chục kg trên lưng sắp chịu không nổi rồi, về nhà phải tập luyện thêm mới được.
Xuân Phong lên xe xong, xe bắt đầu lảo đảo xuất phát. Bà lý cảm thấy hồi nãy như đánh vào bông, tức mà không làm gì được. Bà liền nhìn chằm chằm vào giỏ của Xuân Phong, đột nhiên liền đổi thải độ, giả vờ giả lả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-17.html.]
“Xuân Phong à, mua được gì thế, mua được nhiều phết nhỉ?” nói xong liền giơ tay muốn gạt ra xem
Lại là thím Trương giơ tay gạt phăng tay bà Lý ra
Bị đau, bà Lý kêu to:”Trương thị, bà có ý gì, sao lại đánh tôi”
“Tôi đánh bà đấy, ai bảo bà mất dạy nhưu vậy, chưa được đồng ý mà đi lục đồ người ta. Phong nha đầu nó là con nít nó không tiện nói, nhưng tôi nhìn ngứa mắt, không biết mẹ bà dạy bà kiều gì nữa” Thím Trương nói xong còn lườm bà Lý một cái
“Bà nói ai mất dạy? Tôi chỉ quan tâm Xuân Phong chút, có gì sai sao? Bà Lý cũng biết hồi nãy mình có thất lễ, nhưng vẫn cố chống chế. Bà không ngờ thím Trương lại nhũng tay vào, trong lòng tức muốn c.h.ế.t nhưng cũng không dám nhiều lời. Dù sao cũng là người cùng thôn, không nên làm lớn chuyện.
“Vậy cũng không được đi lục đồ người khác chứ. Thế bà có thích người khác lục đồ bà ra không?”
Mọi người ở đây đều là lên bán mấy thức đồ mình gom góp được để mua ít đồ gia dụng, thưc ăn, nhưng cũng không phải tất cả đều muốn để người khác biết mình mua gì, chung quy ai cũng có chút bí mật mà. Bà Lý nghe thím Trương nói xong, lập tức ngậm miệng, đem túi đồ của mình ôm chặt lại trong ngực. Cử chỉ kia rõ ràng là không muốn người khác xem. Thím Trương thấy bộ dạng này của bà ta, không nhịn được muốn trêu chút, nghiêng nghiêng qua ngó chút.
Xuân Phong cảm thấy sự nhiệt tình của thím Trương có chút đáng yêu.
Xuân Phong cũng biết mọi người trên xe cũng đang rất tò mò về giỏ đồ của cô. Mới đây cả nhà còn nghèo rớt mồng tơi, hôm nay lại xuống chợ mua một giỏ nặng trĩu, rõ ràng là có chút không phù hợp.
Lại nói trong nhà còn đang nợ không ít, có khi trên xe này cũng có chủ nợ của nhà cô.