Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 191

Cập nhật lúc: 2025-02-09 14:25:32
Lượt xem: 9

“Chắc chắn rồi, ai bảo vất vả lắm mới có thể tám chuyện về Tống giám đốc Phong của chúng ta cơ chứ. Cô có thấy cô gái kia giống thiên kim nhà giàu không?”.

 

“Dưỡng đến mong manh trắng trẻo như vậy chắc chắn là thiên kim nhà giàu rồi, chẳng lẽ Phong tổng sẽ đi tìm cô bé Lọ Lem hay sao, tôi mới không tin vào chuyện cổ tích ngoài đời thực đâu.”

 

Cam Điềm hoàn toàn không biết rằng tin đồn giữa cô với Phong Cảnh Hàng đã lan truyền khắp nội bộ nhân viên bên dưới, cô đi theo Lý Hưng Kỳ tới văn phòng Tổng giám đốc của Phong Cảnh Hàng.

 

Văn phòng dành cho một người chiếm trọn toàn bộ tầng lầu, bên trong trang trí rất xa hoa.

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Lý Hưng Kỳ dẫn cô đến cửa văn phòng liền rời đi, nói với cô “Phong tổng ở bên trong bảo cô tự mình đi vào.”

 

Nhìn Lý Hưng Kỳ đi xa, Cam Điềm cũng không hề do dự trực tiếp đẩy cửa đi vào.

 

Mới vừa thò một chân vào cô đã nhìn thấy Phong Cảnh Hàng ngồi trong văn phòng, dáng vẻ như cố ý chờ cô.

 

Cả người đều bước vào trong, cô xoay người đóng cửa lại chạm mắt với Phong Cảnh Hàng từ xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/191.html.]

 

Cam Điềm chậm rãi đi đến trước mặt anh, bước tới bên cạnh bàn làm việc rồi lại vòng qua phòng làm việc đứng bên cạnh anh, dựa vào cạnh bàn nhìn anh hỏi “Sao vậy, không vui khi nhìn thấy tôi sao?”.

 

Phong Cảnh Hàng lùi ghế dựa về sau một chút ngẩng đầu nhìn cô không trả lời mà hỏi ngược lại “Hôm nay cô làm gì vậy?”.

 

Anh đã quá quen với phong cách làm việc xuất quỷ nhập thần, nghĩ cái gì muốn cái đó của cô, vậy nên cũng không hỏi cô vì sao lại tới công ty, cô nhóc này không cần phải như vậy muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm.

 

Cam Điềm trực tiếp chống tay lên mặt bàn, ngồi lên mặt bàn làm việc nhìn anh “Không làm gì cả, chỉ đi dạo một nửa thị trường đồ cổ, sau đó liền tới đây tìm anh. Mấy giờ anh tan làm, buổi tối tôi mời anh đi ăn cơm.”

 

Phong Cảnh Hàng cũng không nói gì về hành vi có ghế dựa không ngồi mà lại ngồi lên mặt bàn của cô, cứ đế cô thoải mái, nếu như là người khác thì chắc chắn đã bị kéo xuống băm thành tám mảnh.

 

Nghĩ lại tối hôm qua cô nấu cơm cho anh, hôm nay lại chạy tới công ty mời anh đi ăn tối, mục đích quá rõ ràng nhưng anh cũng không từ chối mà nói “Khoảng sáu giờ là có thế đi rồi, còn hai tiếng nữa, ngoan ngoãn ngồi đây chờ tôi hai tiếng có làm được không?”.

 

Cam Điềm lắc lư chân “Nếu không làm được thì anh sẽ ném tôi ra ngoài cửa sổ sao?”.

 

Phong Cảnh Hàng nhìn cô vẻ mặt vẫn không quá dịu dàng giống lúc trước, giọng nói cũng bình thường “Có thể đấy.”

Loading...