Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 192

Cập nhật lúc: 2025-02-09 14:25:57
Lượt xem: 12

Người này vĩnh viễn cũng không biết thương hương tiếc ngọc, độc thân lâu thế là xứng đáng mà.

 

Cam Điềm trợn mắt với anh, từ trên bàn nhảy xuống, xoay người đi tới bên kệ sách “Vậy anh cứ bận đi tôi tự tìm mấy quyển sách để đọc.”

 

Vốn dĩ cô đi vào thành phố đồ cổ nên rất mệt suýt nữa thì hư thoát, bây giờ cô rất cần được nghỉ ngơi thật tốt, đương nhiên không có tâm trạng đôi co với anh hơn nữa, cô cũng không phải người người không phân biệt tình huống mà làm loạn, khi nghiêm túc thì còn nghiêm túc hơn bất kỳ ai, cô tới tìm Phong Cảnh Hàng chỉ là tới chờ anh tan làm rồi cùng đi ăn cơm không phải đến làm loạn khiến anh không thế yên tâm làm việc, vì vậy cô đi tới bên kệ sách chọn một cuốn mình cảm thấy hứng thú, xương cốt mềm nhũn nằm ườn trên ghế sofa đọc sách.

Phong Cảnh Hàng thấy cô khó có khi ngoan ngoãn như vậy, khóe miệng cong lên một độ cong ấm áp mà mắt thường khó thấy được.

 

Nhấc điện thoại bàn gọi cho Lý Hưng Kỳ, sau khi cuộc gọi được kết nối anh nói với Lý Hưng kỳ “Mang một ít đồ ăn vặt lên đây.”

 

Đương nhiên Lý Hưng Kỳ biết đồ ăn vặt này dành cho ai ,10 phút sau đặt xuống bàn trà trước mặt Cam Điềm một đống đồ ăn vặt, có hạt dưa, hoa quả khô, kẹo socôla còn có trà sữa, ngay cả trái cây cũng mang một chút.

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Cam Điềm cũng không khách khí ôm trà sữa vào trong n.g.ự.c tiếp tục nằm ườn ra sofa đọc sách.

 

Xem tới mệt, cô ném cốc trà sữa đã uống một nửa sang một bên mở cuốn sách ra úp lên mặt rồi ngủ thiếp đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/192.html.]

 

Phong Cảnh Hàng bận rộn đến 6 giờ mới làm xong việc mà Cam Điềm vẫn chưa tỉnh giấc, Phong Cảnh Hàng ngồi bên cạnh cô nhìn đồng hồ suy nghĩ xem có nên gọi cô dậy không, kết quả còn chưa suy nghĩ xong thì Cam Điềm đã tự tỉnh.

 

Cô duỗi chân vương eo tùy tiện ném cuốn sách trên mặt sang bên cạnh ngồi dậy liền úp mặt vào lưng Phong Cảnh Hàng, cô nheo mắt mơ màng hỏi “Anh bận xong rồi sao.”

 

Cảm giác được cô đè nửa trọng lượng cơ thể lên lưng anh, Phong Cảnh Hàng ngồi yên không động, hơi quay đầu lại “Bận xong rồi, có muốn mời tôi ăn cơm không?”.

 

“Tất nhiên là mời chứ.”

 

Lúc Cam Điềm nói chuyện nhịn không được ngáp, cố gắng mở to mắt sau đó quỳ trên sofa bò lên lưng Phong Cảnh Hàng, dụi cái đầu tóc tai xù xù vào vào cổ anh hít mùi hương trên cơ thế anh rầu rĩ hỏi anh “Anh muốn ăn gì?”.

 

Cho dù cách vài lớp quần áo thì Phong Cảnh Hàng vẫn có thể cảm nhận được thân hình mềm mại thơm tho như không có xương cốt của cô gái.

 

Bởi vì cô dụi đầu tới, cổ họng anh hơi ngứa, hơn nữa đôi môi mềm mại ẩm ướt của cô thỉnh thoảng lại chạm vào làn da anh vỗ lên từng đợt sóng xao động dưới đáy lòng anh, hơi thở ngọt ngào ấm áp phả tới càng khiến tâm trạng của anh có chút hỗn loạn.

Loading...