Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 206

Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:34:28
Lượt xem: 20

 

Nhưng sau đó khi anh gọi mấy lần nhưng điện thoại người kia luôn ở trong trạng thái tắt máy trong lòng Phong Cảnh Hàng vẫn không khỏi có dự cảm không lành anh bốc tời ghi chú xuống khỏi đầu giường xuống lầu hỏi thím Chu Cam Điềm đã đi đâu nhưng thím Chu căn bản không biết gì nên cũng không thể trả lời.

 

Sau khi gọi điện thoại cho Cam Điềm không được bà ấy mới nhận ra hôm nay Cam Điềm ra ngoài không phải là kiểu ra ngoài rồi ngoan ngoãn trở về mà thật ra là muốn đi luôn không có ý định để bọn họ tìm được, sau lưng bà ấy lập tức toát một tầng mồ hôi lạnh.

 

Thím Chu cầm điện thoại Hoang Mang lo lắng phân trần “Thưa ngài tôi không biết hôm nay cô Điềm Điềm lại đột nhiên...”

 

Thật ra bây giờ Phong Cảnh Hàng không có tâm trạng đâu mà nổi nóng, cũng không thể trách thím Chu được, bởi vì cô nhóc Cam Điềm kia quả thật đã an phận rất lâu rồi, ngoài việc mỗi ngày đều cố gắng tạo ra đủ loại kỷ niệm đặc biệt với anh như là cùng nhau ăn cơm, cùng nhau đi dạo, cùng nhau dắt chó cùng nhau xem phim cùng nhau chơi gôn thì không hề có hành vi bất thường nào khác lại càng không có biểu hiện gì là sắp rời đi.

 

Anh và người làm trong nhà đều nghĩ rằng Cam Điềm sẽ luôn ở bên anh như thế.

 

Lúc rảnh rỗi cũng chỉ cố tìm trò lạ để nghịch với anh, ít nhất thì anh vẫn nghĩ cô sẽ ở lại đến khi giải được độc trong cơ thể.

 

Anh không tiếp tục chất vấn bà Chu nữa, cũng không tỏ ra khó chịu gì.

 

Phong Cảnh Hàng cầm tờ ghi chú xoay người lên lầu lấy di động gọi cho Lý Hưng Kỳ “Cam Điềm Điềm lại chơi trò biến mất rồi, xem thử có thể xác định vị trí của cô ấy không.”

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Lý Hưng Kỳ tập mãi thành quen với việc Phong Cảnh Hàng chẳng thể nào bình tĩnh được khi nhắc đến chuyện của Cam Điềm Điềm, trực tiếp liên lạc với những người có thể xử lý chuyện này rồi bắt đầu truy luận hành tung của Cam Điềm Điềm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/206.html.]

Nhưng chuyện này không dễ tra ra đến vậy, tốn công tốn sức cũng chưa chắc tra ra được.

 

Kết quả tra đến ngày hôm sau cũng chưa phát hiện được gì, đến ngày thứ ba anh ta chỉ có thể tiếc nuối nói với Phong Cảnh Hàng “Phong tổng, hình như cô ấy cố ý giấu hành tung của mình, không tìm ra được.

 

Chúng tôi đã hỏi lão Cam và tiểu bát, bọn họ đều nói không biết hai người còn muốn hỏi ngài người đâu, lão cam rất phiền phức không thể cứ quấn lấy mãi, thân thủ tiểu bát lại rất tốt chúng tôi không dám động vào.

 

Thật ra tôi cảm thấy ngài không cần quá sốt ruột như vậy, cô điềm Điềm có thể là chán quá nên muốn làm chuyện gì đó để khuấy động chút thôi, đợi thêm một khoảng thời gian nữa cô ấy sẽ tự quay về.”

 

Phong Cảnh Hàng đương nhiên hiểu ý của Lý Hưng Kỳ nhưng khi nhớ lại bốn chữ lạnh như băng không hẹn gặp lại kia liền không khỏi lo lắng, nếu cô nhóc kia thật sự nghiêm túc không tiếp tục dày vò anh nữa bướng bỉnh thà chịu sự hành hạ của thuốc độc còn hơn quay về tìm anh đến lúc đó phải làm sao bây giờ.

 

Lý trí nhắc nhở anh rằng có thể lần này cũng chỉ là một trò giày vò khác của cô nhưng nhưng anh vẫn không khỏi nghĩ nhiều càng nghĩ càng bất an, anh bắt đầu cảm thấy hối hận hối hận vì sao lại phải so đo, cô có thích anh hay không làm gì, biết thế anh đã bỏ cái tôi xuống bỏ đi dè giặt trong lòng cho cô danh phận mà cô mong muốn để cô ở lại bên anh được thêm ngày nào hay ngày ấy, như vậy không phải đã tốt hơn bây giờ sao.

 

Anh cứ như vậy vừa không nhịn được mà nghĩ nhiều, vừa lo lắng hối hận bảo Lý Hưng Kỳ tiếp tục tìm người, tiếp tục hy vọng.

 

Lần này Cam Điềm chỉ đang đùa giỡn không phải thật sự bỏ đi, giờ này phút này anh đã không còn bình tĩnh với chuyện Cam Điềm đột nhiên biến mất nữa, anh không thể chịu nổi việc tìm kiếm mấy ngày cũng không thấy người này.

 

Ngày thứ ba kết thúc đến ngày thứ tư Cam Điềm vẫn bặt vô âm tín giống như lại bốc hơi khỏi thế gian một lần nữa, bấy giờ nội tâm của Phong Cảnh Hàng bắt đầu dần dần sụp đổ, anh hoàn toàn không thể giữ được được lý trí bình tĩnh nữa.

 

Lần đầu tiên trong đời anh trải qua cảm giác cáu kỉnh và cực kỳ lo lắng khi không thể nào liên lạc với một ai đó khiến anh có cảm giác như muốn phá hủy mọi thứ.

Loading...