Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 220
Cập nhật lúc: 2025-02-11 09:43:31
Lượt xem: 13
Nghe những lời của tiếu bát nói Cam Điềm đang mở cửa xe bỗng dưng ngẩn ra quay đầu nhìn tiểu bát hồi lâu mới nói “Tôi không thể đi giày để bằng sao?”.
Tiểu bát nghiêm túc “Không thích hợp đâu.”
Cái này có hơi bẫy rồi đấy, Cam Điềm lầm bà lầm bầm xuống xe đóng cửa xe lại, lại lẩm bẩm đi lên trên tầng “Vậy mà bắt tôi phải đi giày cao gót, tới tận bây giờ tôi cũng chưa từng đi cao gót bao giờ.”
Lầm bầm đến trên tầng, mở cửa đổi giày đi vào phòng khách quả nhiên nhìn thấy cái hộc trên bàn trà.
Cô đặt chìa khóa và túi xách trên tủ đến bên bàn trà, mở hộp giấy lập tức nhìn thấy một đôi giày cao gót sáng màu nằm bên trong, cô đưa tay sờ gót giày to bằng ngón tay út của mình, Cam Điềm hít sâu một hơi sau đó ôm tâm trạng không nỡ để trẻ con bắt sói lấy đôi cao gót ra đi vào xỏ xong rồi đứng dậy,
Cô giữ vững hơi thở và dáng người đi qua đi lại mấy bước trong phòng khách, cũng không cảm thấy khó đi đến mức không thể đi đường.
Cam Điềm cảm thấy luyện tập như vậy hẳn là ổn rồi, nhưng sau khi cô đi tới đi lui mấy vòng nữa chân của cô chịu không nổi giày vò nổi lên những vệt đỏ, chân bắt đầu đau.
Cam Điềm hít sâu ngồi lại trên sofa, đá rơi giày cao gót xuống vừa xoa chân vừa gọi điện thoại cho tiểu bát nói với cậu ta “Bát muội cậu mua vậy không đi được hả? Đi mấy bước mà chân bị mài đỏ cả rồi.”
Mưa Bụi Tháng Ba
Tiểu bát nghĩ tới thể chất bây giờ của Cam Điềm buồn rầu nói “Chị cả đôi giày này em đi dạo mấy trung tâm thương mại mới mua được một đôi da hươu đuôi dài, đây hẳn là đôi giày cao gót mềm nhất rồi...”, đang nói thì dừng lại một chút “Nếu thật sự không được thì chị cứ đi giày đế bằng đi.”
Đôi giày mềm nhất cũng đưa cho cô rồi cô còn có thể nói gì đây chứ, Cam Điềm xoa chân từ Ừ hai tiếng “Vậy tôi tự xem lại vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/220.html.]
Nói xong cô cúp điện thoại, lặng yên hít sâu nhìn đôi giày cao gót bên sofa rơi vào tự hỏi, nhân sinh gian nan.
Ngày hôm sau tiểu bát tới đón Cam Điềm trước hai tiếng bắt đầu tiệc tối.
Sau khi gặp cô thì trước tiên cậu ta dẫn cô đi tạo hình sau đó dẫn cô đi tìm Hứa Trí giao cô vào tay anh ta .
Lúc gặp Hứa Trí Cam Điềm vẫn mặc một chiếc áo khoác dài, lễ phục quá mỏng manh không chịu được gió đêm, cô định khi xuống xe đi vào hội trường tiệc tối thì mới cởi áo khoác.
Hơn nữa cô cũng mang giày cao gót theo, định trước khi xuống xe thì thay, nếu như đã quyết định bắt sói thì chút khó khăn này vẫn phải kiên trì chịu đựng.
Tuy rằng chiếc váy không hoàn toàn lộ ra, hơn phân nửa bị chiếc áo khoác dài che mất, chỉ có thể nhìn thấy làn váy nhưng khi Hứa Trí nhìn thấy Cam Điềm vẫn phải trầm trồ trước vẻ đẹp của cô.
Bình thường lúc ở bên cô, cô thường ăn mặc giản dị, cơ bản đều là thấy cái gì thoải mái thì mặc, hơn nữa còn không bao giờ tạo hình hay trang điểm, lần cuối cùng nhìn thấy cô uốn tóc là lần học lớp, hiện giờ cô mặc trang phục lộng lẫy xuất hiện trước mặt anh ta chỉ cảm thấy ngay cả mũi cô cũng thở ra toàn đám mây tiên khí.
Ngồi trên xe nhìn thấy dáng vẻ ấy của Cam Điềm tâm tình của Hứa Trí ngo ngoe rục rịch, hoàn toàn Không nhẫn nhịn nổi nữa.
Anh ta không biết Cam Điềm không thể rời khỏi cơ thể Phong Cảnh Hàng nên vẫn luôn đợi Cam Điềm hoàn toàn thoát khỏi Phong Cảnh Hàng và dọn ra khỏi biệt thự của anh, sau đó muốn quan minh chính đại mạnh mẽ theo đuổi Cam Điềm, không hề giấu diếm uyển chuyển bày tỏ nữa.
Qua thời gian dài ở chung với nhau quan hệ của anh ta với Cam Điềm đã rất quen thuộc, cũng đã đến lúc anh ta có thể thổ lộ được rồi.
Anh ta cũng biết mấy ngày nay Cam Điềm chạy ra khỏi biệt thự của Phong Cảnh Hàng rồi trực tiếp cắt đứt liên lạc, có lẽ đã hoàn toàn chia tay với Phong Cảnh Hàng vậy nên anh ta tính toán buổi tối hôm nay tìm cơ hội bày tỏ tâm ý với Cam Điềm, bất kể cô có chấp nhận hay không anh ta cũng sẽ không bỏ cuộc.