Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 279
Cập nhật lúc: 2025-02-19 19:26:34
Lượt xem: 3
Tiểu bát nghiêm túc băng bó vết thương trên chân anh sau khi băng xong cậu ta dùng băng dính thông hơi để cố định còn ân cần kéo ống quần xuống cho anh.
Sau khi làm xong tất cả cậu ta thu dọn đồ đạc đã dùng và chưa dùng rồi tự nhiên hỏi Cam Điềm “Chị đại lát nữa chúng ta đi ăn tối nhé.”
“Ừ, đợi vài phút thôi để cho cha ruột của tôi tắm rửa đã.”
Cam Điềm đứng dậy cùng cậu ta không vội vàng đi ăn tối, vết thương của Phong Cảnh Hàng cũng mới được băng bó cũng phải để anh nghỉ ngơi và thích nghi một chút.
Mưa Bụi Tháng Ba
Tiểu bát gật đầu với cô chào Phong Cảnh Hàng một tiếng nhắc nhở anh trong vài ngày tới tránh để vết thương tiếp xúc với nước mình sẽ quay lại thay thuốc vào sáng hôm sau rồi rời phòng của Cam Điềm để về phòng mình.
Cậu ta ra khỏi cửa đóng cửa phòng lại để lại không gian riêng tư cho Cam Điềm và Phong Cảnh Hàng ,dù tiểu bát có mặt hay không bầu không khí trong phòng thực sự không khác biệt nhiều bởi vì cậu ta hầu như không nói gì, trừ khi cần thiết phải nói cậu ta có thể làm mình như bức tường trắng khiến mọi người tự nhiên bỏ qua sự hiện diện của mình.
Tất nhiên những người không quen biết sẽ không thể bỏ qua sự hiện diện của cậu ta do vẻ ngoài và thần thái lạnh lùng.
Không khí trong phòng vẫn hơi kỳ lạ như khi tiểu bát còn ở đó, tuy rằng hình như chỉ Phong Cảnh Hàng cảm thấy kỳ lạ, anh ngước nhìn Cam Điềm đứng trước mặt mình sau một hồi mới hỏi “Cách giảm đau?”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/279.html.]
Cam Điềm chớp mắt một cái “Ừ, có hiệu quả không?”.
Có hiệu quả, thật sự rất hiệu quả, trong khoảnh khắc cô chủ động tiếp cận trái tim Phong Cảnh Hàng đập nhanh hơn, cảm giác tê dại lan tỏa đến ngón tay niềm vui và hứng thú khiến anh tạm thời quên đi cảm giác đau nhưng bây giờ nhìn vào khuôn mặt của Cam Điềm anh nhận ra rằng những gì vừa xảy ra chỉ là mong muốn một phía từ anh, từ tâm lý đến cơ thể.
Phong Cảnh Hàng không còn cảm giác hạnh phúc nữa. nói cho cùng cô gái này vẫn giống như trước, không phản đối việc tiếp xúc thân mật với anh nói hôn là hôn, nói lên là lên không ngần ngại về mọi hình thức tiếp xúc thân mật với anh nhưng tất cả những hành động này cũng không liên quan gì đến tình cảm thực sự, nhìn vào phản ứng của cô suốt quá trình có lẽ cô cũng không có cảm xúc gì khác dành cho anh.
e
Phong Cảnh Hàng mang theo vẻ mặt chấp nhận số phận tự nhủ mình phải kiềm chế trả lời Cam Điềm một câu “Có hiệu quả.”
Sau khi trả lời anh nằm xuống giường tựa vào đầu giường bắt đầu nghịch điều khiển từ xa mở tivi chuyển kênh như tự kỷ, trong lòng anh tự hỏi ban đầu rõ ràng là Tiểu bát nên tự kỷ tại sao cuối cùng lại là anh tự kỷ.
Cam Điềm không thể đọc được suy nghĩ trong lòng Phong Cảnh Hàng, từ biểu hiện và phản ứng của anh anh luôn giữ kín cảm xúc, trừ khi tức giận lúc đó khuôn mặt anh sẽ đen xì như thể muốn g.i.ế.c người, bây giờ khuôn mặt của anh không đen lắm chỉ như bình thường ánh mắt lơ đãng nhìn vào màn hình ti vi đối diện.
Cam Điềm đứng bên cạnh nhìn anh một lúc di chuyển đến mép giường quỳ gối lên giường, di chuyển đến bên cạnh anh nâng cánh tay mềm mại lên vai anh nhìn vào mắt anh hỏi “Anh đang nghĩ gì vậy?”.