Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 310

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:09:11
Lượt xem: 3

Phong Cảnh Hàng đã quen với kiểu cư xử vô tâm vô phế chỉ có kiếm tiền và vui chơi này của Cam Điềm nên cũng không nói nhiều, bây giờ anh đã quen với việc ở trong nhóm nhỏ ba người này của Cam Điềm còn thích ứng khá tốt, trước khi Cam Điềm bước vào cuộc sống của anh Phong Cảnh Hàng chưa bao giờ nghĩ rằng anh có thể hòa hợp với những người như La Suy Tử và tiểu bát.

 

Trước kia anh toàn tiếp xúc với những người đứng trên đỉnh kim tự tháp không giao tiếp nhiều với thím Chu hay người làm trong nhà, từ sau khi Cam Điềm xuất hiện cuộc sống của anh bỗng chốc lộn xộn lên lệch hẳn khỏi quỹ đạo ban đầu của anh thế mà anh lại cảm nhận được bình yên ấm áp và cả thú vị nữa. Nghe Cam Điềm và hai người kia bàn luận xem ăn tối xong nên đi đâu chơi cái gì Phong Cảnh Hàng không có ý kiến gì chỉ bảo anh sẽ đi cùng họ. Mà Cam Điềm lại không tràn đầy sức sống như cô tưởng tượng, khi bắt đầu ăn tối trạng thái tinh thần của cô vẫn còn rất tốt cực kỳ phấn khích vì vừa kiếm được rất nhiều tiền nhưng trong lúc ăn thì đến cả việc cắt bít tết cũng thấy khó khăn, chờ cơm nước xong xuôi ngồi được lên xe thì lập tức tựa lưng vào ghế rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

 

Hôm nay cô lăn lộn ở ngoài cả ngày, hết xem ngọc lại tham gia hội đấu giá sau đó thì giải đá rồi đi chửi người ta, tiêu hao thể thực rất nhiều vậy mà cô còn hăng hái đến mức nghĩ bản thân có thể ra ngoài đi chơi. Nhìn dáng vẻ bây giờ của cô tốt nhất là khỏi đi chơi nữa về nhà đắp chăn ngủ cho rồi.

Xe đi được nửa đường thì Phong Cảnh Hàng đổi ý gọi cho La Suy Tử "Chú Cam, chú và tiểu bát đi chơi đi cháu đưa Điềm Điềm về nghỉ ngơi, cô ấy ngủ quên mất rồi.”

 

Cam Điềm ngồi cạnh anh mơ mơ màng màng tỉnh lại hơi lắc lắc đầu yếu ớt nói "Em chưa có ngủ, đi chơi được mà.”

 

Phong Cảnh Hàng kệ lời cô nói cúp điện thoại rồi tính toán đường về trong đầu đánh tay lái về nhà. Sau khi về đến nhà Cam Điềm hơi tỉnh dậy nhưng cũng không cố nói mình có thể ra ngoài đi chơi nữa, cô cố chống đỡ leo lên lầu ném túi xách trên người xuống, lấy ra hai bộ quần áo trong tủ rồi đi tắm. Cô vừa đứng dưới vòi hoa sen vừa nghĩ rốt cuộc đến khi nào cô mới có thể thoát ra khỏi thân thể yếu ớt mỏng manh này đây phiền sắp hói đến nơi rồi đấy.

 

Cam Điềm tắm rửa xong thì miễn cưỡng đứng dậy sấy khô tóc sau đó về phòng nhảy bổ lên giường chìm vào giấc ngủ, sau khi Phong Cảnh Hàng bước vào thì cô đã ngủ rồi, nửa mặt vùi vào trong gối, mái tóc dài xỏa tung sau lưng. Cô không đắp chăn mà nằm lên luôn, cánh tay và đôi chân dài nhỏ lộ ra khỏi chiếc áo ngắn tay và quần ngủ ngắn, một chân không để ngay ngắn trên giường mà còn treo lủng lẳng ở mép giường. Anh liếc qua liếc lại trên người cô hai lần sau đó đi đến bên giường kéo chăn ở dưới người cô ra ôm cả người cô lên rồi đặt lại ngay ngắn trên giường đắp chăn lại cho cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/310.html.]

Bây giờ đang là mùa hè, chăn cũng rất mỏng, trong phòng còn bật điều hòa. Sau khi đặt Cam Điềm nằm xuống tư thế dễ ngủ hơn Phong Cảnh Hàng ngồi ở đầu giường im lặng nhìn cô một lúc khi cô yên lặng không nói chuyện hay bày trò quấy phá trông cô ngoan muốn chết. Đôi khi anh không thể hiểu nổi Tại sao ngoại hình và tính cách của một người lại có thể có sự tương phản lớn như vậy không khác gì có một người đàn ông đang sống trong cơ thể mỏng manh này, anh vừa nghĩ đến đây Cam Điềm đang ngủ trên giường đột nhiên mở mắt đối mắt nhìn Phong Cảnh Hàng khiến anh hơi giật mình bối rối. Sau một thoáng bối rối anh lại nhìn thẳng vào mắt cô không nhúc nhích "Chưa ngủ à?”.

 

Cam Điềm nằm bất động chớp mắt hai cái "Hiệu suất làm việc của Tống Tử Ngưng sao mà kỳ vậy, nếu làm không được thì cứ giao việc của Lý Hưng Kỳ cho em tự em làm, chứ em chờ đến giờ sắp mệt c.h.ế.t rồi.”

 

Thấy cô nói vậy Phong Cảnh Hàng vươn tay xoa xoa đầu cô "Chúng ta đã liên lạc với cô ấy rồi không cần sốt ruột như vậy.” Cam Điềm không thích bị người khác xoa đầu như chó trực tiếp ngồi dậy nhích lại gần anh ôm lấy cánh tay Phong Cảnh Hàng rồi ngửa đầu nhìn anh "Không phải em đã nói với anh là hôm nay em kiếm được rất nhiều sao, cược đá lời được 80 triệu, tìm một tổ dự án khác đi chi phí đó em trả được.”

 

Thật ra Phong Cảnh Hàng chưa bao giờ lo lắng về vấn đề chi phí vừa rồi khi ngồi ăn anh có nghe cô bảo bây giờ mình đã thành thổ hào nhưng không biết cụ thể chuyện gì lúc đó anh cũng không hỏi thêm giờ nghe cô nhắc lại lần nữa liền hỏi "Chơi cược đá thắng?”.

 

Mưa Bụi Tháng Ba

"Ừm.” Cam Điềm gật đầu giọng vừa mềm mại vừa hưng phấn đáp “Hôm nay em may cực kỳ, mua tảng đá kia tốn có 300.000 vậy mà cắt ra được Thủy Tinh chủng Đế Vương lục khiến mọi người ở đó choáng váng hết luôn.”

 

Thấy cô bỗng dưng xấu tính như vậy Phong Cảnh Hàng cười cười "Nếu một ngày anh mất việc em có thể nuôi anh không?”.

 

“Đương nhiên là được rồi.” Cam Điềm đáp ngay không cần suy nghĩ, cực kỳ khí phách nói "Nuôi một hai người cũng được mà, nuôi ba bốn người cũng không sao, em nuôi được tiểu bát và cha em, nuôi thêm anh nữa cũng có sao đâu.”

Loading...