Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 311
Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:09:27
Lượt xem: 4
Ý cười trên khóe môi anh Phong Cảnh Hàng tiếp tục hỏi "Vậy em định nuôi bao nhiêu người?”.
Cam Điềm khúc khích cười "Em nói ra anh không ghen có được không?”.
Mưa Bụi Tháng Ba
Phong Cảnh Hàng nhất thời cạn lời, cười cũng không được mà không cười cũng không xong cuối cùng chỉ có thể nói "Thôi em đừng trả lời thì hơn.”
Cam Điềm quả thật không trả lời nhưng sau đó sửa lại câu kia của Phong Cảnh Hàng "Anh là chủ tịch bá đạo đó, lại là con trai độc nhất nữa kinh doanh tốt như thế, tất cả tài sản trong nhà đều là của anh làm sao mà mất việc được.”
Phong Cảnh Hàng nhìn cô thôi cười mà nói "Cũng chưa chắc đâu.”
Hai người chạm mắt nhau Cam Điềm sửng sốt cảm thấy hình như anh đang nói đùa mà hình như cũng đang nói thật, cô nhìn không ra anh thật sự nghĩ gì chỉ có thể đưa tay lên vỗ vỗ n.g.ự.c “Anh yên tâm, nếu anh thật sự mất việc em nhất định sẽ nuôi anh cả đời.”
Phong Cảnh Hàng lại phảng phất mỉm cười "Chắc chắn nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/311.html.]
Cam Điềm duỗi ngón tay út ra "Quân tử nhất ngôn.”
Phong Cảnh Hàng cũng đưa ngón út lên giống cô “Tứ mã nan truy.”
Sau khi hai người móc ngoéo xong Cam Điềm dồn toàn bộ sức nặng nửa thân trên lên người Phong Cảnh Hàng, cô mệt xụi lơ cả người. Bởi vì lúc ở trên xe đã ngủ được hơn nửa tiếng rồi nên khi về giường mới thấy dễ chịu hơn một chút nhưng vì thế mà cô lập tức nghĩ đến chuyện nhóm dự án chưa thể nào ngủ được, bây giờ cô cũng không định ngủ ôm lấy cánh tay Phong Cảnh Hàng tiếp tục nói chuyện với anh lại còn khoe khoang với anh "Hôm nay anh không có ở đó nên không biết đấy, lúc em mở ra được viên Đế Vương lục kia phải nói là quá ngầu luôn, may mà lúc bán lại được lời to chứ không em vẫn còn nhớ kỹ mình phải tốn thêm 200 nghìn cho viên đá đó.”
“Tại sao phải tốn thêm 200 nghìn?”. Phong Cảnh Hàng cũng hùa theo tán gẫu với cô hỏi tiếp câu chuyện đang giang dở.
Cam Điềm nói chuyện mà lên tinh thần hẳn tự nhiên kể cho Phong Cảnh Hàng toàn bộ chuyện xảy ra hôm nay. Cam Điềm không chú ý vẻ mặt của Phong Cảnh Hàng khi nghe cô kể sau đó khi cô liên tục nhắc tới Tống Băng Vũ mới phát hiện ra vẻ mặt anh có gì đó sai sai, cô nhịn xuống nghi ngờ của mình nhìn chằm chằm vào mặt anh không đợi Phong Cảnh Hàng mở miệng cô đã trực tiếp hỏi "Sao vậy? Đừng nói anh biết Tống Băng Vũ chứ?”.
Mấy tháng trước Tống Băng Vũ từng đến cửa hàng ở phố Ngọc sở tìm cô lúc đó cô mặc kệ cô ta ở đó mà đi siêu thị cùng Phong Cảnh Hàng, khi lên xe cô có hỏi Phong Cảnh Hàng rằng anh có biết Tống Băng Vũ hay không khi ấy anh trả lời không biết cô không thể nào nhớ lầm được. Đối với việc nhỏ như thế thật ra Phong Cảnh Hàng cũng không nhớ kỹ, sắc mặt khó coi của anh là vì nguyên nhân khác chứ không phải nhớ lại cùng một chuyện với Cam Điềm. Anh nhận ra việc này càng trở nên rắc rối khó giải quyết nên cũng không giấu giếm nữa mà nói thẳng với Cam Điềm "Gần đây mẹ anh có giới thiệu đối tượng xem mắt cho anh, người đó tên là Tống Băng Vũ, bà ấy dẫn về nhà mấy lần rồi.”
Dừng một chút anh còn bổ sung thêm “Tối nay bà ấy cũng dẫn về.”
Cam Điềm ngơ ra nhìn anh ngơ ngác thật lâu mới lắc lắc tay anh “Mau đưa điện thoại cho em xem.”