Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 316

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:18:27
Lượt xem: 5

Phong Cảnh Hàng: "Hôm nay mấy cậu đi buổi giao lưu, người đi với Tống Băng Vũ là mẹ tôi.

 

Tiểu bát hiểu rõ 'À, Em hiểu rồi.’ Phong Cảnh Hàng: 'Có cần tôi cử thêm người không?’.

 

Tiểu bát: 'Không cần, mình em là được rồi.’

 

Lát sau, tiểu bát: ‘Anh yên tâm đi, mẹ anh cùng lắm là động miệng thôi không động thủ đâu, càng không tìm người khác thực hiện hành vi bạo lực.’

 

Phong Cảnh Hàng: 'Hả, cậu hiểu rõ mẹ tôi nhỉ?’.

 

Nói nhiều lỡ lời, tiểu bát qua loa ‘Phụ nữ đều như vậy.’

 

Lại một lúc sau, tiểu bát: 'Em cảm thấy anh vẫn nên lo lắng mẹ anh một chút thì tốt hơn.’ Phong Cảnh Hàng: ‘Hả?’.

 

Tiểu bát nghiêm túc: 'Tốt nhất là anh nên khuyên nhủ bà ấy đừng để bà ấy tìm chị Cả nhà em gây phiền phức.’

 

Phong Cảnh Hàng: 'Hình như cũng có lý.’

 

Tiểu bát: 'Chắc chắn là có lý, ở chung với nhau lâu như vậy anh hẳn hiểu rõ chị Cả nhà em, cho nên thay vì lo lắng cho chị Cả nhà em thì không bằng lo lắng cho mẹ anh nhiều hơn đi, bà ấy tìm chị Cả nhà em gây rắc rối đương nhiên chị cả sẽ không dùng vũ lực hành hạ bà ấy nhưng em đoán rằng có thể làm bà ấy tức phát điên.’

 

Lời của tiểu bát Phong Cảnh Hàng hiểu rõ vì khi mình bắt đầu quan biết Cam Điềm thì thỉnh thoảng cũng bị cô chọc tức phát điên, hầu như không có cách nào tóm lấy cô. Cô nhóc kia gian trá cực kỳ, có thể tăng độ nóng đến mức phun máu.

 

Phong Cảnh Hàng: ‘Cảm ơn cậu nhắc nhở.’

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/316.html.]

 

Tiểu bát: 'Không có chi.’

 

Sau khi tán gẫu với Tiểu bát xong, cảm giác lo lắng sầu não bỗng nhiên tan mất, nhẹ nhõm hơn vừa rồi một chút, sau đó anh nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi lại gửi tin nhắn cho bà Phong 'Mẹ, con hy vọng mẹ có thể bình tĩnh một chút, tin tưởng con. Cho con thời gian, chắc chắn sẽ để mẹ chấp nhận cô ấy.’

 

'Anh thử bị một người đàn bà đanh đá mắng trước mặt biết bao người xem có bình tĩnh nổi không?’.

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Bà Phong: 'Anh biến ngay cho tôi.’

 

Bà Phong: 'Tôi không có đứa con trai nào như anh.’

 

Nói lý với một người phụ nữ nổi nóng quả thật là đổ thêm dầu vào lửa, Phong Cảnh Hàng cảm thấy mình có hơi khờ. Nghĩ một chút, tắt điện thoại khóa màn hình anh bỏ lên bàn trà rồi đứng dậy tắm rửa đi ngủ.

 

Mấy ngày tiếp theo bà Phong vẫn luôn không có hành động ra tay độc ác gì, không tự mình đi tìm Cam Điềm, bà ấy cũng không để người khác đi tìm Cam Điềm. Biết Phong Cảnh Hàng từ chối gặp cô gái bà ấy thích nên không gọi điện bảo anh về nhà ăn cơm, đương nhiên Phong Cảnh Hàng gọi điện cho bà ấy bà ấy cũng không bắt máy, gửi tin nhắn cũng không đáp lại, hình như đang chiến tranh lạnh với anh.

 

Không biết tình hình bà Phong Rốt cuộc là như thế nào, Phong Cảnh Hàng vì bận rộn cũng không quay về quấy rầy bà ấy nhưng vẫn dành thời gian gửi tin nhắn cho bà ấy ý đồ an ủi tâm trạng của bà ấy một khoảng thời gian sau đó bình an vô sự như thế. Đến cuối tháng sáu mặt trời trên bầu trời thành phố như quả cầu lửa nóng đến mức mặt cốt thép xi măng có thể chiên được trứng, lúc này vì chuyện công ty nên Phong Cảnh Hàng phải đến nơi khác mấy ngày gặp mặt khách quan trọng nói chuyện làm ăn, trước khi đi anh hỏi Cam Điềm đi cùng không, nơi bọn họ đã hẹn là Tỳ thử Sơn Trang trời này như vậy ăn uống vui chơi ở đó sẽ không tệ.

 

Thật ra Cam Điềm muốn qua đó hưởng thụ một chút nhưng cô vừa đồng ý giúp ông Tần làm việc nên đành phải lắc đầu "Muốn đi lắm nhưng trong tay có việc em không đi được.”

 

Phong Cảnh Hàng không biết cô có chuyện gì không tránh khỏi được, cô mở tiệm tự do để tiểu bát và La Suy Tử trong coi mấy ngày không phải là vấn đề gì lớn, anh hỏi "Chuyện quan trọng gì?”.

 

Cam Điềm giải thích với anh một lần sau đó còn tự khen chính mình làm việc đáng tin cậy, không lỡ hẹn là một phẩm chất tốt đẹp để cho anh hiểu cho nên lần này đi công tác chỉ có một mình Phong Cảnh Hàng. Người đi cùng anh đều là người trong công ty không có mang theo người có mối quan hệ cá nhân đi cùng.

 

Cam Điềm ở nhà giúp ông Tần một tay giám định bảo vật rồi viết lời giải thích, đi hết mấy bảo tàng trong thành phố. Công việc chính phủ rườm rà và mệt mỏi, chuyện bé tí cũng làm cho rất phức tạp cho nên hai ngày nay Cam Điềm mệt muốn chết, chủ yếu là dày vò đến mức tim khô quéo luôn rồ, thế là cô vừa xử lý chuyện của ông Tần vừa cảm thán may quá lúc ấy không có đồng ý vào cục văn hóa khảo cổ nếu không thì thật sự là bán rẻ sức lao động. Cô là người không có tình người gì đó, trong mắt chỉ có tiền, đã vậy thân thể bây giờ lại yếu cũng không xứng đáng với những người có tình cảm cao thượng sâu đậm như ông Tần, ở chung một chỗ chả trách không hợp nhau.

Loading...