Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 318

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:19:24
Lượt xem: 5

Giọng điệu bà Phong có hơi hung ác “Tôi hy vọng cô không cần rượu mời không uống lại uống rượu phạt.”

 

Cam Điềm căn bản không sợ bà ấy, hơi cử động cơ thể khoanh tay trước ngực, cô mệt mỏi không có ý định nhiều lời nên ra đòn thẳng với bà ấy “Ừm, thế dì muốn sao?”.

 

Vốn dĩ bà Phong có thể nhẫn nhịn muốn nói chuyện đàng hoàng với cô để cô thức thời tự mình rời đi, kết quả bị tư thế lưu manh của cô khiêu chiến như thế bà ấy hoàn toàn bị chọc giận trầm giọng gọi "Thím Chu, Chu Thanh Mai.”

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Thím Chu bị gọi giật nảy mình, vội vàng bước đến cạnh một bên ghế sofa. Trong bầu khí thế này không dám nói lung tung, bà ấy nói khẽ "Bà chủ.”

 

Bà Phong rất có khí thế, cũng cực kỳ tức giận, bà ấy nhìn chằm chằm Cam Điềm rồi nói với thím Chu “Ném hết đồ của ba người này ra ngoài, để bọn họ cút ngay bây giờ, không cho phép bước chân vào nhà họ Phong chúng ta nửa bước.”

 

Thím Chu bị làm khó ấp úng một hồi mới nói "Cậu chủ đã thông báo chúng tôi không dám làm vậy.”

 

Bà Phong:..

 

Ở chỗ này để không bị lẫn lộn xưng hô vai vế người trong nhà đều đổi thành gọi Phong Cảnh Hàng là cậu chủ.

 

Bà Phong quay đầu nhìn về phía thím Chu "Mấy người nghe theo ai?”.

 

Thím Chu vẫn ấp úng "Thưa bà chủ, người nào đưa tiền thì nghe theo người đó.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/318.html.]

 

Tất cả mọi người trong phòng này đều dùng tiền Phong Cảnh Hàng thuê, tiền lương của bọn họ đều nằm trong tay Phong Cảnh Hàng đương nhiên là phải nghe theo ông chủ rồi.

 

Bà Phong tức giận sắp phát điên, cũng rất xấu hổ, gương mặt nghiêm túc hỏi thím Chu "Mấy người không ném đúng không?”.

 

Thím Chu giữ vững lập trường gật đầu, cúi đầu rất thấp bà ấy liều c.h.ế.t nói "Bà chủ, thật sự không dám.”

 

Bà Phong nhẫn nhịn sắp bùng nổ cảm xúc đành phải quay đầu ra lệnh cho vệ sĩ của mình "Mấy người qua đó ném hết đồ của bọn họ ra ngoài.”

 

Lời bà ấy vừa ra lệnh xong hai vệ sĩ không nhúc nhích, tiểu bát đột nhiên nhìn bà ấy nói một câu "Bà chủ, dì đừng để bọn họ phí sức, bọn họ ra khỏi phòng khách này còn không được chứ đừng nói là ném đồ ra ngoài.”

 

Bà Phong cười mỉa "Cậu có ý gì?”.

Tiểu bát không nói nhiều đứng dậy đi đến phía sau ghế sofa của bà ấy cậu ấy biểu diễn tại chỗ cho bà ấy xem một màn không tốn sức làm hai người vệ sĩ không có lực chống đỡ chỉ có thể la lớn, biểu diễn xong thì cậu ấy lẳng lặng trở về chỗ Cam Điềm quay người ngồi xuống.

 

Bởi vì hai ngày nay Cam Điềm bận rộn quá mệt mỏi, lúc bà Phong và thím Chu nói chuyện thì cô nhịn không được dựa vào ghế sofa ngủ thiếp đi, bây giờ bị tiểu bát trở lại ngồi xuống làm giật mình một cái, cô mở bừng mắt đầu óc mơ hồ nói nói "Xong rồi à? Nói xong rồi thì con đi tắm đi ngủ trước, quá mệt, quá buồn ngủ rồi.”

 

Cô nói xong thì đứng dậy vừa mơ màng ngáp vừa đi ra ngoài phòng khách. Cô đi thẳng không quay đầu dường như chuyện trong phòng khách không hề liên quan gì tới cô, trước giờ không quan tâm.

 

La Suy Tử và tiểu bát nhìn Cam Điềm rời đi, hai người bọn họ cũng không ở lại trò chuyện nữa yên lặng đứng dậy tại chỗ cùng nhau, cả hai một trước một sau ra khỏi phòng khách bỏ mặc bà Phong và Tống Băng Vũ ở phòng khách.

Loading...