Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 321

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:20:33
Lượt xem: 3

Không có người ở đây càng tốt, Cam Điềm đưa tay mở cửa phòng ra, quan sát một lượt rồi nói với thím Chu "Phiền thím thu dọn đồ đạc của cô ấy một chút, nếu có xảy ra chuyện gì con sẽ gánh vác không liên lụy đến thím, không cần lo lắng.”

 

Thím Chu nhìn ra được Cam Điềm đang muốn đuổi người đi, cô không thể đuổi bà Phong được cho nên mới chờ cả một ngày rồi quay về tính toán muốn đuổi cô Tống đi. Bà ấy quả thực cũng không muốn vướng vào cuộc chiến tranh giữa hai bên vì vậy vội vàng tranh thủ thời gian nhanh chóng thu dọn toàn bộ đồ đạc của Tống Băng Vũ vào vali của cô ta.

 

Bởi vì cô ta không mang theo quá nhiều đồ nên chỉ cần thu dọn trong vài phút là xong. Sau khi thu dọn xong bà ấy cũng không dám đứng lại nữa nói với Cam Điềm "Cô Điềm Điềm thím còn có chuyện khác, thím đi làm trước.”

 

Cam Điềm biết bà ấy sợ phiền phức nên trốn tránh chuyện này, có thể hiểu được, cô cũng không giữ bà ấy lại mà để bà rời đi. Tiếp theo cô cũng không hề yêu cầu thím Chu làm gì nữa mà nói tiểu bát kéo chiếc vali đi ra khỏi căn biệt thự đặt ở giữa sân.

 

Vừa đặt vali ra giữa sân không được bao lâu thì bà Phong và Tống Băng Vũ vừa lúc đi dạo xung quanh gặp gỡ bạn bè trở về. Nhìn thấy chiếc vali quen thuộc trong sân sắc mặt của hai người đều thay đổi. Bà Phong nhìn chiếc vali rồi nhìn về phía cửa lớn của căn biệt thự chỉ nhìn thấy hai tên bảo vệ đang đứng ở đó, tiểu bát đang đi vào bóng dáng của cậu biến mất ở sau cánh cửa.

 

Không cần tìm ai hỏi chuyện Tống Băng Vũ nói với bà Phong đứng ở bên cạnh “Dì An, cô ta ném đồ của cháu ra ngoài.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/321.html.]

“Làm phản rồi.” Bà Phong tức giận, sắc mặt vô cùng khó coi, bà ấy chỉ cảm thấy cô gái nhỏ ăn ở miễn phí kia quá mức kiêu ngạo, vậy mà dám đuổi khách của bà ấy đi, thực sự không thể nhẫn nhịn được nữa.

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Cùng với sự nóng nảy hiện rõ trên mặt, bà ấy nhờ hai người bảo vệ đi đến lấy chiếc vali đi theo bà ấy và Tống Băng Vũ vào nhà muốn tìm Cam Điềm nói lý lẽ nhưng hai người bảo vệ đứng ở cửa không phối hợp chỉ để bà ấy đi vào nhưng không để cho Tống Băng Vũ đi vào, nói với Tống Băng Vũ “Thật xin lỗi cô Tống, cô Điềm Điềm nói cô không thể vào, mời cô cầm vali của mình đi xuống núi.”

 

Bà Phong tức giận đến run rẩy, sau khi nhờ bảo vệ cầm vali vào còn muốn để bảo vệ dẫn Tống Băng Vũ xông vào nhưng hai người bảo vệ nhìn thấy tiểu bát đứng ở cửa lập tức sợ hãi không còn chút khí thế nào, chỉ muốn ném chiếc vali đi rồi bỏ chạy.

 

Vừa mới giằng co ở trước cửa lớn của căn biệt thự thì đột nhiên có một tiếng nói vang lên “Tống Băng Vũ.”

 

Âm thanh phát ra từ loa điện ở trên lầu vang vọng khắp sân, nghe được âm thanh này bà Phong tức giận quay đầu lại nhanh chóng bước vài bước vào trong sân đứng ở giữa sân, Tống Băng Vũ đi theo bên cạnh bà ấy, hai người đứng ở trong sân ngẩng đầu nhìn xung quanh một lượt lại nghe được một giọng nói vang lên ‘Cô Tống.”

 

Lần theo nơi phát ra âm thanh họ nhìn thấy Cam Điềm đang ngồi ở trên cửa sổ lồi của tầng hai, cơ thể mềm mại dựa vào cửa sổ lười biếng như một con mèo, tay phải cầm loa điện, tay trái cầm một quả đào mật đang cho quả đào mật vào trong miệng.

 

Bà Phong và Tống Băng Vũ cùng với Cam Điềm nhìn nhau trong không trung, trong không khí dường như có những tia lửa điện nổ tung. Hai người kia tức giận đến môi miệng đều run rẩy liên tục, ngay cả ngón tay cũng run lên. Cam Điềm vẫn lười biếng, tiếng nước khi cắn miếng đào mật phát ra từ chiếc loa khiến cho bà Phong muốn bay lên g.i.ế.c c.h.ế.t cô. Bà ấy đã gặp qua hàng ngàn người nhưng trước giờ bà ấy chưa bao giờ thấy một kẻ vô lại không biết xấu hổ như vậy.

Loading...