Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 325

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:21:38
Lượt xem: 2

Cam Điềm giơ chân đá La Suy Tử một cú "Cậu đứng về phía nào?”.

 

La Suy Tử bị cô đá cũng không sao từ từ đứng dậy lùi lại "Nếu có thể đổi phe em chắc chắn sẽ đứng về phía Phong tổng. Người phụ nữ anh ấy muốn cưới không có tâm, mẹ đẻ của mình lại không đồng ý trực tiếp đổ dầu vào lửa gây chuyện, trong chuyện này không ai thảm, thảm nhất chính là anh ấy. Mẹ dùng tình thân ép buộc anh ấy, bạn gái dùng tình yêu lợi dụng anh ấy, không ai quan tâm đến cảm xúc của anh ấy. Bà Phong không thương xót, chị đại….”

 

Nói xong lùi về phía cửa La Suy Tử để không bị đánh c.h.ế.t mở cửa trốn vào, tay chống vào khung cửa chỉ ló đầu ra nhìn Cam Điềm nói tiếp câu cuối "Cũng không thương xót. Em thích xem kịch hay, không sợ to chuyện. Nói xong rồi, ha ha, tạm biệt.”

 

Cánh cửa đóng lại trước mắt, khuôn mặt và giọng nói của La Suy Tử hoàn toàn bị cánh cửa ngăn cách bên ngoài phòng, Cam Điềm ôm đĩa ngồi trên cửa sổ sát đất không nổi giận im lặng một lúc rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài có gió thổi vào mặt làm bay mái tóc dài mềm mại như lụa tạo nên một đường cong nhẹ nhàng, cô nhắm mắt chống chọi với gió suy nghĩ đi suy nghĩ lại lời La Suy Tử nói trong lòng, cuối cùng ngậm miệng đặt đĩa hoa quả xuống cúi đầu nhìn chằm chằm vào trái cây trong đĩa một lúc. Sau vài phút im lặng cô lấy điện thoại bên cạnh chân tìm số của Phong Cảnh Hàng gọi cho anh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/325.html.]

Điện thoại vừa đổ chuông vài tiếng chưa kịp nối máy cô lại cúp máy. Sau khi cúp máy không lâu điện thoại của Phong Cảnh Hàng gọi lại, Cam Điềm nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị một lúc rồi mới vươn tay trượt một cái trên màn hình đưa lên tai. Từ bên kia ống nghe truyện đến giọng nói của Phong Cảnh Hàng "Có chuyện gì vậy?”.

 

Cam Điềm lại quay mặt ra ngoài cửa sổ nheo mắt nói với giọng điệu nghiêm túc chưa từng có "Không muốn nuôi dưỡng tình cảm nữa, chúng ta cứ trực tiếp sinh con đi.”

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Phong Cảnh Hàng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng bản năng cảm thấy có liên quan đến mẹ mình. Trước khi đi công tác anh không lo lắng gì khác chỉ lo mẹ mình sẽ tìm Cam Điềm gây rắc rối, theo lý thì Cam Điềm hẳn không chịu bất kỳ sự ức h.i.ế.p nào cũng không thể thật sự làm gì Mẹ anh, đỉnh điểm chỉ là hai người cãi nhau khiến mẹ anh tức giận, bây giờ nghe Cam Điềm nói với giọng điệu như vậy anh cảm thấy mọi chuyện có lẽ không đơn giản như anh nghĩ, trong lòng hơi bất an nhưng vẫn giữ giọng điều ổn định hỏi "Mẹ anh tìm em à?”.

 

Cam Điềm cũng không định giấu giếm gì anh, cô tựa đầu vào khung cửa sổ ngửa mặt đón gió "Bà ấy đến rồi, cùng với Tốngb Băng Vũ định đuổi em ra khỏi nhà, tối qua ở lại một đêm, vừa rồi em đã làm bà ấy tức giận bỏ đi. Bà ấy không thể đồng ý cho anh cưới em, anh cũng không có hộ khẩu phải không, quan trọng nhất anh thực sự định vì một người như em mà liên tục đối đầu với mẹ anh sao, em cảm thấy mình có lẽ không xứng đáng với những gì anh đã làm, anh nghĩ sao?”.

 

Âm thanh cuối cùng của câu nói bị gió thổi tan, cả hai đầu dây điện thoại đều chìm vào im lặng. Sau một khoảnh khắc im lặng dường như đang suy nghĩ, Phong Cảnh Hàng lên tiếng “Anh không cần em phải lý trí và có lương tâm như vậy, nó khiến anh lầm tưởng rằng em đã yêu anh.”

Loading...