Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 324
Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:21:24
Lượt xem: 0
Giọng nói của con bé hoang dã được khuếch đại qua loa phóng thanh vẫn vang lên từ cửa sổ, lúc nào cũng hỏi bà “Dì ơi còn muốn nói chuyện nữa không? Dì ơi đừng tức giận nữa ra ngoài nói chuyện đi, Dì ơi nhận cháu làm con dâu không thiệt thòi đâu, cháu có triển vọng hơn Tống Băng Vũ, đứa con như cháu cả đời này vì không gặp được người thứ hai đâu chỉ có lãi không lỗ, dì ơi dì không thấy cháu xinh đẹp sao? Sinh cháu trai cho dì, về mặt nhan sắc dì hoàn toàn có thể yên tâm. Dì ơi trí thông minh của cháu cũng cao lắm, dì ơi dì ơi dì ơi…”
Bà Phong hoàn toàn sắp sụp đổ trong những tiếng Dì ơi liên tục đánh gục lý trí của mình, bà không còn sức để phản kháng, chỉ cảm thấy mỗi phút ở lại đều làm tổn hại tuổi thọ vì vậy không thu dọn hành lý bà cầm túi xách nhỏ của mình mặt mày u ám bước ra khỏi biệt thự bảo tài xế đưa mình đi. Trước khi lên xe bà không còn tâm trạng để nhìn lại Cam Điềm, nén lấy cơn giận cuối cùng trong lòng “Tôi là phu nhân của gia đình giàu có không thể so đo với những kẻ vô liêm sĩ như cô.”
Cam Điềm dựa vào cửa sổ nhìn bà Phong lên xe đi cầm loa tiếp tục nói “Dì ơi sao dì cũng đi vậy, ở lại ăn đêm với chúng cháu đi, tiểu bát nấu ăn rất ngon.”
Nhìn chiếc xe khởi động rồi đi xa cô tiếp tục nói qua loa “Dì ơi, chúc dì thuận buồm xuôi gió, có dịp mời dì ghé lại.”
Ngồi trong xe bà Phong trưng ra khuôn mặt u ám lặng lẽ đáp lại trong lòng ‘Chờ lần sau? chờ kiếp sau đi.”
Nhìn chiếc xe biến mất khỏi tầm nhìn Cam Điềm mềm nhũn cổ tay, cất loa điện vào cửa sổ nói “Mệt rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/324.html.]
Cô lấy gối tựa vào cửa sổ ôm đĩa hoa quả chưa ăn hết vào lòng ăn, cherry, một miếng dâu tây, ba miếng ăn uống xong cô lẩm bẩm “Muốn cướp người với tôi, chưa chủ trình.”
La Suy Tử kéo ghế ngồi cạnh cửa sổ cũng lấy hoa quả của cô ăn, vừa cắn táo vừa bất ngờ nói “Thật sảng khoái, nhưng chị có từng nghĩ khả năng chỉ kết hôn với Phong tổng bây giờ gần như là…” nói xong cậu ta làm dấu hình quả trứng.
Mưa Bụi Tháng Ba
“Không.” Cam Điềm không cần suy nghĩ, không mắc kẹt trong những chuyện như vậy trả lời cậu ta “Tôi là người phải tự hạ mình để kết hôn với một người đàn ông sao? Tôi không nhất thiết phải kết hôn với anh ấy, là anh ấy muốn cưới tôi được chưa. Mẹ ruột anh ấy đối xử với với tôi như vậy, cố tình đưa một người phụ nữ khác đến để đuổi tôi đi không cho tôi mặt mũi tôi phải nhẫn nhịn nịnh nọt bà ta sao? Nếu không cưới được thì thôi, tôi chỉ cần một đứa con, bao giờ tôi mang thai tôi sẽ chuyển đi để mẹ anh ấy được như ý, xem bà ta có thể tìm được một nàng dâu tốt hơn không?”.
La Suy Tử nghe xong lời này lắc đầu lắc một hồi rồi ném cái dĩ nhỏ trong tay vào đĩa trong lòng Cam Điềm "Xấu xa như chị sẽ làm tổn thương Phong tổng đến chết.”
Cam Điềm cảm thấy lời này thật vô lý, chuyện này sao có thể nói cô là người xấu được, rõ ràng là mẹ của Phong Cảnh Hàng có vấn đề về logic, trong suy nghĩ không biết tôn trọng con trai mình, càng không thương xót con trai mình, càng không muốn con trai mình sống tốt. Cô chưa bao giờ chủ động gây rối với bà mẹ chồng tương lai này cũng không có ý định không cưới Phong Cảnh Hàng trong trường hợp có thể kết hôn với anh.