Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 343

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:27:11
Lượt xem: 3

Còn việc nằm trong phòng dưỡng bệnh đối với một người bận rộn quanh năm như anh giống như một sự tra tấn. Để anh yên tâm dưỡng bệnh, ông Phong gần đây đã hoàn toàn tiếp quản công việc của công ty, ông ấy cũng không hoàn toàn rời bỏ công việc công ty có Lý Hưng Kỳ hỗ trợ bên cạnh nên cũng không có vấn đề gì. Công việc công ty không cần Phong Cảnh Hàng lo lắng Lý Hưng Kỳ thỉnh thoảng rảnh rỗi đến bệnh viện thăm anh, bà Phong cũng không cho Lý Hưng Kỳ nói nhiều với anh về vụ việc bị đánh vào đêm hôm đó, không có nhiều lời giải thích chỉ nói rằng cảnh sát và Viện kiểm sát đang xử lý, kết quả chính xác vẫn chưa ra, phần lớn những gì còn lại được nói là để anh yên tâm chữa trị không cần lo lắng về bất cứ điều gì khác. Thời gian không cần lo lắng về bất cứ điều gì thực sự khó chịu, công việc công ty anh có thể không quan tâm nhưng tình trạng chấn thương của Cam Điềm luôn làm anh bận tâm, anh muốn lấy điện thoại để liên lạc với Cam Điềm nhưng bà Phong không cho phép, trực tiếp nói với anh "Mẹ giữ điện thoại của con rồi, bây giờ con rất yếu nhìn màn hình nhiều không tốt cho cho mắt, hãy kiên nhẫn chịu đựng đi. Nếu con bé đó quan tâm đến con cô ta sẽ tự đến thăm con.”

 

Mẹ con họ đã lạnh nhạt với nhau hơn một năm, những mối bất hòa trong lòng chưa được giải quyết, những rào cản nhỏ vẫn còn đó, mỗi khi nói đến chuyện liên quan đến Cam Điềm họ luôn không thể nói chung một ngôn ngữ, không khí cũng trở nên căng thẳng. Bà Phong hiện tại không cãi vã với anh đã là một tình huống hiếm có, Phong Cảnh Hàng nghĩ trong lòng có lẽ bà Phong thấy anh bị thương quá nặng lòng thương xót con trai không muốn cảm xúc anh lại trở nên bất ổn đau lòng nên đã nhượng bộ một chút nhưng sự nhượng bộ này rất nhỏ chỉ là không nổi giận nữa mà thôi, vẫn không muốn anh có bất kỳ sự tương tác nào với Cam Điềm.

 

Phong Cảnh Hàng đã sớm biết tính tình của mẹ ruột mình nên tự nhiên không thấy có gì lạ trong hành động cực đoan của bà ấy, bây giờ anh nằm trên giường bệnh không thể tự do hoạt động chỉ có thể tạm thời nuốt giận, cãi nhau với bà Phong không thể giải quyết được gì. Anh và mẹ đã lạnh nhạt nhau bấy lâu nay cũng không thể khiến bà ấy nhượng bộ dù chỉ một chút.

 

Phong Cảnh Hàng không thể gặp Cam Điềm cũng không thể liên lạc với cô nên hàng ngày cứ lặng lẽ không nói gì như một con rối thở dốc nằm trên giường. Sau vài ngày như vậy thái độ của bà Phong lại tiếp tục thay đổi nói rằng tình trạng sức khỏe của anh đã hoàn toàn ổn định muốn chuyển anh đến bệnh viện tư nhân của gia đình để tiếp tục quá trình hồi phục. Vì phải chuyển viện nên Lý Hưng Kỳ cũng đến, Phong Cảnh Hàng không hỏi gì khác anh lạnh lùng nhìn, lần này không còn nhìn chằm chằm vào Lý Hưng Kỳ mà trực tiếp nhìn vào bà Phong giọng nói lạnh lùng vẫn hỏi câu khi mới tỉnh dậy "Điềm Điềm đâu?”.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/343.html.]

Mưa Bụi Tháng Ba

Đối với câu mà anh đã hỏi không biết bao nhiêu lần bà Phong nhẹ nhàng thở dài vẻ mặt giống như bất đắc dĩ cũng giống như thất vọng, khó phân biệt nhưng ánh mắt của bà ấy gặp ánh mắt của anh dường như đã định thần, không ngờ không có sự tức giận hay cậy mạnh nào, sau đó bà ấy cũng không nói gì đứng dậy rời khỏi phòng bệnh. Trong phòng bệnh chỉ có còn lại Phong Cảnh Hàng và Lý Hưng Kỳ, Lý Hưng Kỳ dường như hiểu ý của bà Phong, trước khi tâm trạng của Phong Cảnh Hàng bùng phát anh ta lấy ra một tập tài liệu mà mình đã giữ đưa đến trước mặt Phong Cảnh Hàng. Anh ta không nói gì đứng bên cạnh giường bệnh không nhúc nhích, không khí trong phòng bỗng chốc trở nên lạnh lẽo như băng. Khi Phong Cảnh Hàng nhìn thấy tờ chẩn đoán thương tích của Cam Điềm do Lý Hưng kỳ đưa cho trái tim anh lạnh đi vài độ không thể kiểm soát lạnh lẽo lan tỏa từ đầu đến ngón tay, cúi đầu nhìn vào những dòng chữ trên tờ chẩn đoán nhìn mà không hiểu rõ trái tim anh vẫn co rút không tự chủ.

 

Khi trái tim co rút đến cực điểm anh lật đến trang cuối cùng ánh mắt đột nhiên dừng lại nhìn thấy hàng chữ lớn trên đầu trang giấy, chứng nhận tử vong y khoa cư dân. Ngón tay siết chặt theo nhịp đập của trái tim, ánh nhìn tập trung vào hai chữ tử vong, chúng dần được phóng đại trong mắt anh, góc tờ giấy bị nắm chặt trong bàn tay nhằn nheo thành một cục phát ra tiếng vang giòn lạnh lẽo. Ánh mắt dừng lại trên tờ giấy chứng tử một lúc Phong Cảnh Hàng đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía Lý Hưng Kỳ, lúc này đôi mắt của anh đen thẫm, khóe mắt hơi đỏ giọng nói có chút run rẩy nặng nề "Đưa tôi đến gặp cô ấy.”

 

Lý Hưng Kỳ vẫn đứng yên không di chuyển im lặng một lúc rồi nói "Cô Cam Điềm…”, cảm giác khô khốc trong cổ họng làm anh ta nghẹn lời, nuốt vài ngụm nước miếng mất một lúc mới nói tiếp được “Đêm hôm đó sau khi cấp cứu cô ấy không qua khỏi, ông Cam và tiểu bát quá đau buồn và mất kiểm soát không đồng ý đưa thẳng đến nhà tang lễ, sau khi thương lượng với bệnh viện thì đưa người đi mất.”

 

Đôi mắt Phong Cảnh Hàng càng lúc càng đỏ nhìn chằm chằm vào Lý Hưng Kỳ giọng nói càng trầm thấp "Đưa tôi đến gặp cô ấy.”

 

Loading...