Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 75
Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:19:58
Lượt xem: 23
Trong phòng có vài phút yên ắng không quấy nhiễu lẫn nhau, sau ba phút im lặng Cam Điềm lại không thành thật dịch sang cạnh Phong Cảnh Hàng, cơ thể của cô như vô tình đụng vào cánh tay của anh đầu tựa trên vai anh.
Khi cô gái mềm mại thơm ngọt bên cạnh trực tiếp vươn tay ôm lấy cánh tay anh, Phong Cảnh Hàng hoàn toàn không buồn ngủ.
Trong bóng đêm, anh nín thở rồi từ từ nhắm mắt lại, sau khi ổn hơn chút thì anh khẽ hít sâu một hơi rồi rút cánh tay ra nghiêng người nắm đôi tay bị trói của Cam Điền ôm vai cô rồi dễ dàng lật cô quay lưng về phía mình, anh nói “Lúc tôi còn kiên nhẫn chưa ném cô xuống thì thành thật đi.”
Cam Điềm nằm nghiêng không cử động, hoàn toàn không biết xấu hổ mà làm nũng với anh “Vậy anh ôm tôi ngủ.”
Ôm cô thì anh ngủ cái rắm. Phong Cảnh Hàng hít tiếp một hơi “Tự ngủ.”
Cam Điềm không tranh luận với anh mà tiếp tục nũng nịu “Vậy anh kể chuyện xưa dỗ tôi ngủ đi.”
Phong Cảnh Hàng cạn lời, vươn tay ôm cô “Im lặng ngủ.”
Thấy Phong Cảnh Hàng thỏa hiệp cô, mặc dù có chút không tình nguyện nhưng Cam Điềm không nói nữa, cô nhắm mắt di chuyển đầu tìm vị trí thoải mái bắt đầu ngủ.
Trong căn phòng tối tăm cực kỳ yên tĩnh, âm thanh duy nhất có thể nghe được chính là tiếng hít thở của nhau, cõi lòng Cam Điềm không hề bị quấy nhiễu nhưng lúc cơn buồn ngủ vừa mới ập đến mí mắt thì Phong Cảnh Hàng vốn không tình nguyện phản ứng cô bỗng mở miệng hỏi “Đó là bạn trai cô à?”.
Một câu không đầu không đuôi đã xua tan cơn buồn ngủ nơi mí mắt Cam Điềm cô đáp lại “Ai cơ?.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/75.html.]
Trong giọng nói của Phong Cảnh Hàng không nghe ra cảm xúc nào “Người trên cầu vượt.”
Cam Điềm suy nghĩ một lúc, tổng cộng cô và Phong Cảnh Hàng gặp mặt chưa được mấy lần, người trên cầu vượt kia chắc là Tiểu bát.
Mưa Bụi Tháng Ba
Có lẽ anh thấy cô và Tiểu bát chung sống vô cùng hài hòa, cực kỳ thân thiết nên hiểu lầm.
Cam Điềm nằm im chuyển động mỗi miệng “Không phải, đó là bát muội.”
Nghe thấy không phải, lòng anh tựa như không khống chế được mà thở phào nhẹ nhõm, Phong Cảnh Hàng lại hỏi “Nữ à?”
“Không phải.” Cam Điềm tiếp tục cử động miệng “Dáng vẻ tương đối xinh đẹp, tính cách lại ấm áp vậy nên gọi là bát muội.”
Anh vẫn không nghe hiểu là quan hệ gì, Phong Cảnh Hàng tiếp tục hỏi “Họ hàng nhà cô à?”.
“Không phải, là em trai nhỏ mà tôi quen biết.” Cam Điềm trả lời thành thật.
Nói đến đây cô như nhận ra gì đó lật người đối diện với Phong Cảnh Hàng, cô nhìn ánh mắt của anh qua bóng đêm mà hỏi “Anh hỏi cái này để làm gì?”.
“Thuận miệng hỏi.” Phong Cảnh Hàng không có lý do gì hay để thoái thác nhưng mặt Cam Điềm rất dày, cô mỉm cười nhìn anh “Có phải anh thích tôi rồi không? ghen à?”