Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 76

Cập nhật lúc: 2025-02-06 02:20:19
Lượt xem: 42

Phong Cảnh Hàng nhẫn nại nhắm mắt rồi đưa tay nắm lấy bả vai cô lật người cô lại, anh lạnh lùng nói “Đừng có mơ mộng, ngủ.”

Phong Cảnh Hàng không biết bản thân ngủ lúc nào, mùi hương thơm ngát của cô gái bên mình vẫn luôn vương vấn nơi chóp mũi quyến rũ ý thức anh.

Anh chịu đựng đến lúc ngủ, lại ngủ rất sâu, tựa như mùi hương nơi chóp mũi là hương giúp ngủ ngon.

Buổi sáng mùng hai đầu năm anh không có lịch làm việc, ngoại trừ công việc thì anh không có nhiều chuyện riêng vậy nên cũng không đặt đồng hồ báo thức.

Khi ánh nắng chói chang xuyên qua khe rèm chiếu vào mắt anh, anh mới từ từ tỉnh dậy.

Lúc mới tỉnh dậy anh đã cảm thấy có gì đó không ổn, đến khi hoàn toàn tỉnh táo mở to mắt, cơn tức giận xông thẳng tới đỉnh đầu, hai tay anh bị trói bằng dây da trên trán còn dán một tờ ghi chú màu hồng nhạt.

Phong Cảnh Hàng nhắm mắt hít một hơi nhẫn nại, anh cắn răng nhả ra ba từ, từ sau nhấn mạnh hơn từ trước Cam Điềm Điềm.

Dây da không thắt nút nhưng anh không thể chịu được việc bị trói như thế này, trong một phút đồng hồ anh kìm nén sự khó chịu đứng dậy cởi sợi dây ra khỏi cổ tay sau đó gỡ tờ ghi chú giấy màu hồng trên trán ra, có một dòng chữ và một biểu tượng cảm xúc vẽ tay được viết trên tờ giấy ghi chú bằng bút máy đen ‘Chúc mừng năm mới, trên núi chán lắm chơi ngán rồi tôi sẽ quay lại.”

Cam Điềm chạy trốn lúc nửa đêm.

Sau khi tất cả mọi người ngủ say, cô tránh thoát những người canh cửa, cắn đứt dây thun được thím Chu trói lỏng lẻo, lén lút ra khỏi biệt thự của Phong Cảnh Hàng, rồi lại lén lút nhảy ra khu vườn bên ngoài biệt thự, cuối cùng là lén lút chạy xuống núi bắt xe.

Khi bắt xe về đến nhà thì đã là rạng sáng 4 giờ, eo đau, chân mỏi, cô mệt đến mức dang thẳng chân.

Sau khi mở cửa cô uống một ly nước nóng rồi bò vào phòng ngủ của chính mình.

Cô gần như là vận động suốt cả một đêm không ngủ, Cam Điềm ngủ một giấc này rất lâu, ngủ đến chiều mới tỉnh giấc.

Cô ngồi dậy từ trên giường, gãi đầu rồi đi tắm rửa, rửa mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/76.html.]

Cô cầm bàn chải lên đánh răng với mặt gương, nhìn sắc mặt hồng hào, nét mặt tỏa sáng của mình trong gương cô nhịn không được mà ngậm kem đánh răng trong miệng rồi thốt ra một câu “’Đúng là toàn nói vớ nói vẩn.”

Cô lẩm bẩm xong thì tiếp tục đánh răng, đánh xong thì cầm ly uống nước lên súc miệng, sau đó tắm rửa dưới vòi sen.

Bây giờ cơ thể này vừa non mịn vừa sạch sẽ, cô bớt việc để tắm rửa cũng tốt.

Sau khi Cam Điềm tắm rửa xong và bước ra khỏi nhà vệ sinh, cái mũi đã ngửi được mùi thịt là đồ ăn mà Tiểu bát đã chuẩn bị sẵn cho cô, chắc là cơm đã nấu chín, còn đồ ăn được nấu từ nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn từ sớm nên vẫn còn nóng.

Ban ngày không ăn cơm, Cam Điềm ngửi được mùi thơm của đồ ăn từ phòng bếp, bản thân uống một ly nước ấm trước sau đó mới ngồi vào bàn cầm đũa chuẩn bị ăn cơm.

Tiểu bát dọn cơm xong cho cô xong thì cũng cầm đũa ngồi xuống bàn ăn, ngồi ở bên cạnh nhìn cô ăn cơm.

Mưa Bụi Tháng Ba

Bởi vì tối qua Cam Điềm về quá muộn, khuôn mặt vừa mệt mỏi vừa nặng nề cho nên Tiểu bát và La Suy Tử cũng không nói lời nào với cô, bây giờ cô ngủ đủ và ăn no rồi nên tinh thần rất tốt sắc mặt tươi tắn xinh đẹp.

Tiểu bát rất quan tâm chuyện cô đến nhà họ Phong nên hỏi cô “Chị ổn không?”.

“Ổn.” Cam Điềm cầm một cái đùi gà bỏ vào miệng rồi cắn.

Nghe thấy hai người bọn họ nhắc đến chuyện liên quan tới nam chính, La Suy Tử cũng tò mò thò đầu qua ngồi xuống duỗi đầu về phía Cam Điềm hỏi cô “Chị chạy trốn thế nào vậy?”.

Cam Điềm tiếp tục xé đùi gà “Trèo tường với tôi mà nói không phải chuyện nhỏ.”

Trèo tường với cô mà nói quả thật là có chút khó khăn.

La Suy Tử sờ cái ly uống nước ở bên cạnh “Thật là phiền phức. Không lẽ mỗi lần như vậy đều phải trèo tường ư?”.

Loading...