Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 221
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:22:23
Lượt xem: 18
Đám người Tân Quyết đều sợ ngây người, ánh mắt nhìn Giang Đình giống như đang nhìn một quái vật.
"Giang Đình..." Tạ Ninh nhìn cô muốn nói lại thôi.
"Có chuyện gì vậy?”
Tạ Ninh nói: "Mỗi người chúng tôi chỉ đưa anh một lượng bạc, sao anh có thể mua nhiều đồ như vậy..."
"Ánh mắt đó của anh là sao đấy?" Giang Đình nhướng mày, mở cái bao cuối cùng ra: "Tôi đã nói là không trộm không cướp mà.'
Tạ Ninh chớp mắt: "Vậy tại sao tự nhiên anh lại giàu đến vậy? Có phải có một ông phú thương nào đó phát hiện anh là người con vợ lẽ bị bỏ rơi, thất lạc trong dân gian của ông ta không?”
Giang Đình cười mắng: "Cái mốc xì ấy, nếu thế tôi còn phải trở về làm lính bếp à?"
Trong bao cuối cùng chứa một gói giấy dầu rất lớn, giấy dầu bọc vài tầng, vừa mở ra, một mùi nước kho nồng đậm phả vào mặt.
"Đầu heo kho à?! Ngỗng khol"
Còn chưa kịp ngạc nhiên là tại sao Giang Đình lại phất lên nhanh thế, Tạ Ninh lại bị thức ăn trước mắt hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.
Thật ra cái này không phải là do Giang Đình mua, mà là tối hôm qua Hạ Vân Sâm nói đến quán rượu ăn cơm, coi như là để y luyện tập, ăn xong thì gói thịt kho trong quán rượu mang về để cô ăn.
Cho nên cô lại được hời một lần nữa.
"Anh chắc chắn có gạt chúng tôi đấy chứ, nói đi! Anh lấy tiền ở đâu ral" Tạ Ninh bóp vai Giang Đình lắc lư.
Tần Quyết nhíu mày nói: "Mấy thứ này, cộng lại ít nhất phải năm lượng bạc...
Hà Kính nói: “Anh không làm chuyện gì trái với quân kỷ đấy chứ?"
Giang Đình cười nói: “Đương nhiên không rồi, đây là người khác tặng!"
“Tặng à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-221.html.]
Giang Đình gật đầu, bịa chuyện nói: "Tôi đến Biên thành, kết bạn với một người có tiên, nấu cho hắn mấy bữa cơm, hắn rất hài lòng nên tặng tôi những thứ này. Ở trong mắt hắn, chúng vốn chẳng đáng giá nhắc tới, hắn có vài cái tủ chứa đầy lông thú chỉ trong một căn phòng nữa.
Tạ Ninh nuốt một ngụm nước miếng, hâm mộ muốn bay lên trời: "Vậy người bạn này của anh, hắn đúng là kẻ ngốc lắm tiên đấy..."
Giang Đình: “Khu...
Tần Quyết và Hà Kính lại không dễ dàng tin tưởng như anh chàng Tạ Ninh dễ lừa gạt này, song bọn họ cũng không nói thêm gì, dù sao Giang Đình không giống như là người sẽ công khai làm trái với quân kỷ.
"Anh Tần Quyết, đây là đồ chị Tần nhờ tôi đưa cho anh, bên trong là cái gì thì tôi chưa mở ra xem."
Giang Đình lấy từ trong n.g.ự.c ra một cái hà bao đưa cho Tần Quyết.
Tần Quyết nhận lấy, nói: 'Đừng nói chứ, đương nhiên là tôi tin anh rồi."
Giang Đình kéo một cái ghế ngồi xuống, nói: "Nhưng cái bộ quần áo cũ mà anh cho tôi ấy, lại là chị của anh tự tay làm, chị ấy còn nhận ra nữa, khiến tôi ngại muốn chết."
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Quyết sửng sốt: "Chị tôi làm à? Sao tôi không nhớ nhỉ..."
Tạ Ninh nói: "Giang Đình, lần này anh đến Biên Thành có gặp chuyện gì vui không?”
Giang Đình thở dài "Không có chuyện vui, chẳng qua chuyện kích thích thì lại không ít.'
"Nào, đến đây, nói nghe chút xem."
"Lần đầu ấy à, tôi gặp cô nhóc Tiêu Dư rồi, lần trước không phải tôi lừa cô bé nói tôi thích đàn ông sao? Cô bé hỏi tôi trước mặt bạn bè rằng tôi có thích bọn họ không, khiến cho người ta cho rằng tôi thật sự thích đàn ông... Thứ hai là Hôi Hộc hòa thân với Đại Dĩnh, đội ngũ đưa dâu của Hồi Hộc hai ngày nữa sẽ đến Biên thành rồi..."
"Đúng rôi còn có một việc đó là lúc tôi đi đưa đồ cho chị của Tần Quyết, thì có người theo dõi tôi.'
Tần Quyết sửng sốt: "Theo dõi anh? Ở thôn của chị tôi sao? Vậy chị của tôi..."
"Anh yên tâm, chị của anh không sao cả. Tôi cảm giác đối phương nhắm vào tôi, đáng tiếc tôi không bắt cô ta được. Hai ngày sau đó ở Biên thành, thì ngược lại không phát hiện có người đi theo tôi.'
Tạ Ninh nói: "Tính tình anh tốt như vậy, cũng chưa từng thấy anh kết thù với ai, không phải là người bạn có tiền kia của anh dẫn đến đó chứ. Đối phương thấy anh bám vào người có tiên, ghen tị với anh."