Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:57:27
Lượt xem: 38
Nói xong Tiêu Thừa bèn cầm hộp cơm nhanh chân trốn.
Chu Đông lắc đầu cười, anh ta lục tìm bình rượu giữ riêng, thâm nói: "Đồ ăn ngon như thế mà không có chút rượu là uổng lắm."
*x**
Tiêu Thừa xách hộp cơm nhanh chóng bước vào đại doanh đóng quân của tướng lĩnh, trông thấy thân binh tuổi tác còn nhỏ đang bưng khay, do dự đứng ngay cửa, băn khoăn không biết có nên đi vào hay không.
Tiêu Thừa biết rõ Hạ Vân Sâm lại bận quân vụ quên đến giờ ăn, công việc cho kỳ rèn luyện quân sự của hai quân cũng đủ nhiều rồi.
"Để ta làm, cậu lui xuống trước đi." Tiêu Thừa nhận khay, cẩn thận đi vào doanh trướng, thấy Hạ Vân Sâm ngồi ngay ngắn ở thư án đang nhíu mày viết gì đó.
"Đại nhân, mời dùng cơm."
Tiêu Thừa đã theo bên cạnh Hạ Vân Sâm mấy năm, dễ nói chuyện, Hạ Vân Sâm nghe thế bèn dừng tay, dường như bấy giờ nhớ lại bản thân bận bịu đã lâu.
"Đặt ở đó trước đi.' Y không ngước đầu lên, chỉ nói thế.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng mười lăm phút sau, mùi thơm từ đâu xộc vào mũi y, quấy nhiễu tinh thân khiến y bất giác thoát khỏi dòng suy nghĩ trong quân vụ mà nhìn sang bàn cơm ở gần đó.
Tiêu Thừa bày bát ra, thâm cười trộm.
Hạ Vân Sâm rướn đầu, trong mắt ánh lên vẻ nghi ngờ: "Mùi gì thế?"
Tiêu Thừa cười nói: "Hôm nay, đầu bếp doanh làm thịt thỏ, đại nhân muốn ăn không?” Hình như Hạ Vân Sâm đói bụng lắm rồi, y đứng dậy rửa tay, ngồi xuống bàn, cầm đũa lên chuẩn bị ăn cơm.
Tiêu Thừa lén bày nét mặt cười “Yêu thương”, rốt cuộc chủ tử nhà mình muốn ăn cơm rồi, còn do mình bưng đồ ăn tới!
Mười lăm phút sau, Hạ Vân Sâm kẹp miếng thịt thỏ cay lạnh, nhìn nó.
Miếng thịt thỏ vàng óng ánh khô ráo dầu nhưng vẫn giữ được phần thịt nhiêu căng mọng, mêm mịn, bên ngoài bọc một lớp dầu ớt trộn với ớt, tiêu, hạt vừng, bột thì là mùi thơm nhè nhẹ bay tới, dường như đang kêu gào 'Mau ăn tui đi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-80.html.]
Ăn vào trong miệng, vị tê cay lan ra, mọi vị giác đều thích thú, phấn khích muốn ăn tiếp.
Y lại nếm thử thịt thỏ kho, không cân nhai nhiều như thịt thỏ cay lạnh, thịt thỏ kho mềm, xương vụn, tẩm đầy nước kho, xen lẫn với vị khoai tây và nấm hương, mùi thịt đậm đà lập tức trào ra, làm người ta muốn ăn thêm.
Hạ Vân Sâm khựng lại, thò tay bưng bát cơm trắng xúc một miếng lớn.
Phòng bếp nhỏ đưa tới hai mặn một chay, một phần thịt rang cháy cạnh, một món gà hâm cách thủy, một món rau xào.
Thịt hâm chỉ có vị mặn và vị thịt, đánh mất vị thịt nguyên bản, ăn vài miếng chỉ thấy mặn ngán, lại không ăn với cơm. Gà hâm cách thủy chỉ dùng mấy loại thảo dược hầm cách thủy, nhìn thì bổ dưỡng nhưng Hạ Vân Sâm liếc mắt nhìn lớp váng dầu phía trên thì biết món canh này không ngon rồi.
Không hề nghi ngờ, hai món thịt thỏ này không xuất phát từ tay phòng bếp nhỏ.
Y gấp mấy miếng thịt thỏ, kẹp với cơm ăn chung, ăn từng miếng một, chẳng mấy chốc bát cơm đã thấy đáy.
Cho dù thịt thỏ cay lạnh và thịt thỏ kho đã đủ sức với y nhưng do thói quen từ nhỏ, y không thể hiện mình rất thích một món nào đó nên đành cắn răng ăn đồ ăn của phòng bếp nhỏ.
Lúc đứng dậy, y chợt khựng người, khẽ xoa bụng. Haizz, cứng ngắc rồi, song y vẫn tỏ vẻ bình thản đi ra ngoài: "Ta đi tuần tra."
Tiêu Thừa trông thấy Hạ Vân Sâm ăn sạch đồ ăn, hai mắt anh ta tỏa sáng, anh ta kích động nói: "Đại nhân, ngài thấy đồ ăn hôm nay thế nào?"
Hạ Vân Sâm không hề quay đầu lại, đáp: "ổn"
ổn có nghĩa là ngon đó, khà khà !
Tiêu Thừa siết chặt nắm tay, phấn khích khẽ gầm lên.
Đợi đến khi anh ta ra khỏi doanh trướng Chỉ huy sứ, mấy thân binh lớn tuổi nhìn anh ta bằng ánh mắt khinh bị, dường như đang nhìn một tên nịnh hót.
Còn về Giang Đình, cô nào biết bản thân trong lúc không ngờ đã lọt vào danh sách lôi kéo của Tiêu Thừa, lại chẳng nghĩ tới món thịt thỏ mình tiện tay làm lại đến miệng Chỉ huy sứ.
Ngày hôm đó, cô lại lên thị trấn, nhận trước ba cối xay đá rồi cùng theo Chú Chung mua một đống thức ăn mới quay vê.