XUYÊN VÀO MẠT THẾ: NỮ PHỤ TRÀ XANH GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG - CHƯƠNG 24: CHÍNH THỨC ĐƯỢC THỪA NHẬN
Cập nhật lúc: 2025-02-14 20:30:32
Lượt xem: 124
Lúc này Hứa Đồng giơ tay lên, điều khiển mặt đất mọc ra một cây thân dày.
"Dị năng của tôi hình như là điều khiển thực vật."
Nói xong còn điều khiển cây vừa mọc ra nở một bông hoa.
Hàn Diễm nhìn bông hoa đỏ rực kia liền cười lớn haha, còn chọc chọc nói: "Hứa Đồng, hoa cậu nở này, không phải là muốn tặng cho zombie để nó tự luyến c.h.ế.t đấy chứ, ha ha ha ha..."
Tuy nhiên, Hàn Diễm còn chưa cười xong, bông hoa đó đột nhiên há ra cái miệng đầy răng cưa, định cắn anh ta.
Hàn Diễm nhìn bông hoa đột nhiên mọc ra miệng, vội vàng rụt tay lại.
!!!!
"Hoa này sao lại mọc miệng nữa vậy!"
Lần này đến lượt Hứa Đồng cười anh ta: "Cậu được phép mọc miệng, chẳng lẽ hoa của tôi lại không được phép mọc miệng à."
Chú Viên cũng ngưng tụ ra một thứ giống như kim loại trong không trung.
Kim loại trong tay chú Viên biến đổi thành nhiều hình dạng khác nhau theo sự điều khiển của ông ấy. Thậm chí có thể điều khiển dị năng biến thành hình dạng viên đạn, hơn nữa còn không khác gì đạn thật.
Hàn Diễm phấn khích nói: "Chú Viên, dị năng của chú thật là lợi hại, sau này chúng ta sẽ không thiếu đạn nữa."
Chú Viên cũng rất hài lòng với dị năng của mình, dị năng này đã phóng đại ưu điểm của ông ấy rất nhiều. Sau này, nếu ông ấy muốn cải tạo xe hoặc vũ khí thì không cần tìm nguyên liệu, thậm chí không cần lo lắng về cách cắt gọt nữa.
Sau khi xem dị năng của Hứa Đồng và chú Viên, Hàn Diễm càng tò mò hơn về dị năng của Tạ Lam Án.
"Lão đại lão đại, dị năng của anh là gì vậy?"
Chân Lục Trà không khỏi thầm nhủ trong lòng về Hàn Diễm: “Lão đại nhà anh so với cái vòi nước nhỏ của anh thì ngầu hơn nhiều đấy.”
Cô còn nhớ trong tiểu thuyết có miêu tả dị năng của Tạ Lam Án. Hơn nữa, dị năng của anh ấy không chỉ có một.
Dị năng hệ Sấm Sét mạnh mẽ và dị năng Không Gian.
Tạ Lam Án trong tiểu thuyết hậu kỳ chỉ cần dựa vào dị năng hệ Sấm Sét là có thể một mình tiêu diệt một đội quân zombie hàng vạn con.
Còn dị năng Không Gian của anh ấy cũng rất bá đạo, không chỉ có thể cho phép anh ấy vượt qua không gian dịch chuyển tức thời đến bất kỳ địa điểm nào trong vòng nghìn mét. Thậm chí còn có thể ép không gian xung quanh, biến thành vũ khí g.i.ế.c người.
Tuy nhiên, đây đều là những miêu tả trong tiểu thuyết, không biết có thật sự lợi hại như vậy không.
Nghĩ vậy, Chân Lục Trà cũng mong chờ nhìn về phía Tạ Lam Án.
Dưới ánh mắt nóng lòng của Hàn Diễm, Tạ Lam Án ngưng tụ một luồng sấm sét màu tím lách tách trong tay. Ánh sáng màu tím bùng lên sức mạnh cường đại.
Cùng với âm thanh "xèo xèo", Tạ Lam Án ném một khối năng lượng trong tay về phía đám zombie chất đống trong sân.
Ngay khi khối năng lượng sấm sét màu tím đó chạm vào zombie, nó đã nổ tung. Sau khi ánh sáng biến mất, đám zombie đó chỉ còn lại một đống tro tàn trên mặt đất.
Hàn Diễm trợn tròn mắt. Đầy vẻ không thể tin được. Chân Lục Trà cũng bị dị năng của Tạ Lam Án làm cho kinh ngạc.
Xem ra những gì được viết trong tiểu thuyết không hề phóng đại, cô thậm chí còn cảm thấy tiểu thuyết viết còn dè dặt.
Đây quả thực là một cỗ máy g.i.ế.c người di động mà!
Tuy nhiên, sau khi chứng kiến sự lợi hại của Tạ Lam Án, Chân Lục Trà lại càng cảm thấy khó hiểu về kết cục của anh ấy trong tiểu thuyết.
Với thực lực của anh ấy, tại sao lại tử trận trong trận chiến cuối cùng giữa loài người và zombie?
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Chân Lục Trà không khỏi chìm vào suy tư.
Ngay lúc này, Tạ Lam Án đột nhiên đi về phía cô.
Khi Chân Lục Trà hoàn hồn, cô thấy Tạ Lam Án cao hơn cô hai cái đầu đã đứng trước mặt cô.
Thực ra, Chân Lục Trà cũng không tính là thấp, chiều cao 1m66 ở nữ giới cũng được coi là chiều cao trung bình. Nhưng không biết Tạ Lam Án ăn gì mà lớn vậy nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-vao-mat-the-nu-phu-tra-xanh-gia-bo-dang-thuong/chuong-24-chinh-thuc-duoc-thua-nhan.html.]
Chắc phải cao 1m9 rồi!
Sau khi Tạ Lam Án đi đến trước mặt cô, anh đột nhiên cúi xuống nhìn thẳng vào cô. Phải nói rằng Tạ Lam Án có một đôi mắt rất đẹp. Chỉ cần nhìn thêm một cái là không nhịn được mà chìm đắm vào.
Chân Lục Trà bị hành động đột ngột của anh làm cho tim đập lỡ một nhịp.
Thình thịch.
Âm thanh của nhịp tim, dữ dội đến mức khiến cô nghe thấy cũng không nhịn được mà đỏ mặt. Ngay khi cô nghĩ rằng mình sắp bị con nai nhỏ trong lòng nhảy loạn xạ đến chết.
Giọng nói dễ nghe của Tạ Lam Án vang lên bên tai.
"Còn cổ vịt nữa không, muốn ăn."
Ngay khi câu nói này vừa dứt. Chân Lục Trà nhớ lại hai gói ô mai, một gói cánh vịt, một gói khoai tây chiên vị tôm hùm đất, hai gói da cay, một hộp bánh Black Forest đã bị anh ấy chén sạch trong xe.
!!!!
Nào là nai con loạn xạ, tim đập thình thịch, mặt đỏ bừng. Tất cả đều khiến Chân Lục Trà tỉnh táo lại trong nháy mắt.
Người đàn ông này muốn ăn sạch cô sao!
Đây nào phải là chiến thần, rõ ràng là một con heo thành tinh!
Hừ! Còn muốn dùng "mỹ nam kế" để lừa cô nữa chứ!
"Không có! Một gói cũng không còn!"
Chân Lục Trà trừng mắt nhìn Tạ Lam Án trước mặt một cách "hung dữ". Giống như một con sói con đang bảo vệ thức ăn của mình.
Tạ Lam Án thấy dáng vẻ xù lông của cô, không nhịn được mà bật cười.
"Không có thì thôi, sao còn nổi giận nữa vậy, Tiểu Lục."
Chân Lục Trà nghe anh gọi mình là "Tiểu Lục", không khỏi sững sờ. Nhìn anh mỉm cười, Chân Lục Trà nhớ lại những gì Đường Nguyệt đã nói với mình trước đó.
Đường Nguyệt nói rằng, lão đại của cô ấy rất khó tin tưởng người khác, nhưng một khi anh ấy đã công nhận ai đó. Thì anh ấy nhất định sẽ đưa người đó vào phạm vi của mình, sẽ không bao giờ bỏ rơi đồng đội của mình.
Bây giờ anh ấy lại gọi cô là "Tiểu Lục".
Chẳng phải là nói Tạ Lam Án đã coi cô là người của mình rồi sao!
Chân Lục Trà có chút mừng rỡ.
Dù sau này nếu cô có đối đầu với nam nữ chính trong tiểu thuyết thì ít nhất cũng không sợ bị ném vào bầy zombie nữa.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Chân Lục Trà đã thay đổi thái độ bảo vệ đồ ăn vừa rồi.
Cô vẻ mặt nịnh nọt nói: "Cổ vịt thì không còn, nhưng vẫn còn cánh vịt, đội trưởng đại nhân, anh ăn không?"
Thực ra trong không gian của cô vẫn còn khá nhiều cổ vịt, nhưng không giao ra cổ vịt là sự kiên trì cuối cùng của cô!
Tạ Lam Án thấy sự thay đổi của cô, cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Anh cười đáp: "Ăn."
Sau đó, không hề ngại ngùng mà đưa tay ra.
Chân Lục Trà đau lòng lấy cánh vịt từ trong không gian ra. Đặt vào tay Tạ Lam Án.
Trịnh trọng như một nghi lễ bàn giao nào đó.
Tạm biệt, cánh vịt của tôi, vì cuộc sống tốt đẹp sau này của chủ nhân, chỉ có thể hy sinh cậu rồi.
Hu hu hu~
Một đám người bên cạnh thấy lão đại nhà mình xin đồ ăn từ Chân Lục Trà. Còn không thể tin được hơn là nhìn thấy dị năng của Tạ Lam Án.
Hứa Đồng đầu tiên nghĩ đến là, từ bao giờ lão đại nhà mình lại ham ăn như vậy. Người đã từng ép họ ăn côn trùng trong rừng mưa nhiệt đới và người đang gặm cánh vịt trước mắt này, có thật là cùng một người không?