Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 233

Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:40:49
Lượt xem: 39

Vương Tiểu Thanh hôm nay trang điểm nhẹ nhàng, thoa chút son môi, so với bình thường trông càng xinh đẹp hơn.

Mọi người vào đến sân nhà Vương Tiểu Thanh.

Bà mối bắt đầu báo hỷ.

"Đồng chí Vương, chúng tôi đến báo hỷ cho cô đây. Tin mừng lan truyền khắp nơi, bà mối chúc phúc từ tận đáy lòng. Nguyện chúc hai người cùng nhau vượt qua sóng gió, yêu thương nhau đến cuối đời. Chúc hai người hạnh phúc tràn đầy! Bà mối tôi xin gửi lời chúc tốt đẹp nhất. Nguyện chúc cô dâu, chú rể yêu thương nhau như đàn vịt quấn quýt chơi đùa dưới nước, cầu mong tình yêu giữa hai người xum xuê như cây thông, cây bách. Chúc hai người có một tương lai tươi sáng, hạnh phúc lâu dài và bên nhau trọn đời. Nào nào nào, chúng ta cùng xem xem đồng chí Trương đã chuẩn bị sính lễ gì nào!".

Bà mối nói xong một loạt lời chúc phúc, bắt đầu báo sính lễ.

Mọi người đều im lặng, chăm chú lắng nghe.

"Bình nước nóng một đôi, hai chiếc chậu rửa mặt, hai chiếc khăn hỷ, hai chiếc vỏ chăn, một chiếc TV, lễ vật hai ngàn tệ".

Bà mối vừa báo xong danh sách sính lễ, cả hiện trường nháy mắt bùng nổ.

"Trời ạ, sính lễ này thôi đã tốn đến vài trăm tệ rồi, lễ vật lại còn hai ngàn tệ, Trương Vũ giàu lên từ lúc nào vậy".

"Đúng vậy, như này quá nhiều rồi, đây là người đầu tiên trong thôn chúng ta đấy". Dân làng rôm rả nói chuyện không ngớt.

Trương Hồng Châu đứng ngoài hàng rào, cô ta cảm thấy không thể tin nổi, sao mình chỉ nhận được hai trăm tệ, còn lễ vật của Vương Tiểu Thanh lại là hai ngàn tệ, chẳng phải nói người dân nông thôn không có tiền sao, sao Trương Vũ lại nhiều tiền đến thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-233.html.]

Lại còn có TV? Trương Hồng Châu cảm thấy mình như bị lừa, lúc đầu cả nhà Nhị Cẩu nói trong thôn lễ vật nhiều nhất cũng chỉ vài trăm tệ thôi.

Sao đến lượt Vương Tiểu Thanh lại là vài ngàn tệ, Trương Hồng Châu thẹn quá hóa giận, chạy thẳng về nhà, tìm cả nhà Nhị Cẩu tính sổ.

Tào Chiêu Đệ đứng bên ngoài nghe vì sợ chen lấn vào bụng, nghe thấy nhiều tiền như vậy cũng không vui, bản thân cô ta hai năm trước lúc cưới, đòi tám trăm tệ lễ vật, Trương Dũng và mẹ chồng không chịu nổi nói không có tiền. Sao bây giờ tới con dâu thứ hai lễ vật lại được hắn hai ngàn tệ, cái này cũng quá không công bằng đi, còn có những sính lễ kia nữa, cư nhiên còn có cả TV.

Tào Chiêu Đệ tức giận đi về nhà, chờ Trương Dũng về nhà sẽ tìm hắn tính sổ.

"Nhị Cẩu, anh là kẻ lừa đảo, cả nhà anh đều là kẻ lừa đảo". Trương Hồng Châu chạy về nhà, vừa nhìn thấy cả nhà Nhị Cẩu đang sưởi ấm liền mắng chửi một trận.

"Cô bị điên à, ăn no rồi rừng mỡ à, có phải gần đây đối xử với cô tốt quá hay không".

Nhị Cẩu vốn là kẻ lưu manh, trước kia vì muốn sống yên ổn với Trương Hồng Châu, nên hắn ta đã kiềm chế đi nhiều.

Không ngờ Trương Hồng Châu cũng là kẻ lười biếng, cả ngày ăn không ngồi rồi, bây giờ thì hay rồi, còn la hét om sòm, giống như một người điên, không có chút dáng vẻ nào của thanh niên trí thức.

"Mấy người đừng có mà giở trò, các ngươi là kẻ lừa đảo, lừa hôn, các ngươi nói trong thôn này lễ vật chỉ có vài trăm tệ mà thôi, mấy người có biết hôm nay Trương Vũ mang bao nhiêu lễ vật không. Hai ngàn tệ, là hai ngàn tệ đó, mấy người chỉ cho tôi hai trăm tệ, chẳng khác nào bố thí cho ăn mày, Trương Vũ không chỉ có hai ngàn tệ thôi đâu, còn có cả TV, các ngươi là kẻ lừa đảo, lừa đảo".

Trương Hồng Châu không biết cách nói chanh chua của người dân quê, chi phát điên một chút rồi trở về phòng. Trương Hồng Châu đã nghĩ kỹ rồi, không bù tiền thêm thì Nhị Cẩu cũng đừng mong được lên giường.

Sau khi mọi người bàn tán xong, Trương Vũ đưa hai ngàn tệ sính lễ bọc trong giấy đỏ được gói kỹ bằng cả hai tay.

Vương Tiểu Thanh đón lấy bằng hai tay, mọi người bắt đầu reo hò, vỗ tay.

Loading...