Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 234
Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:40:51
Lượt xem: 40
Vương Tiểu Thanh cất kỹ đồ đạc, bảo mọi người đặt sính lễ vào trong phòng. Những người có mặt ở đây không kể nam nữ già trẻ, mỗi người hai viên kẹo, ai nấy đều khen hào phóng.
Đã nhận kẹo thì không thể nói lời không hay, mọi người lấy kẹo rồi ra về, chuyện này cũng đủ cho bọn họ bàn tán mấy ngày rồi.
Bà mối ngồi xuống uống một chén trà, Trương Vũ đưa một phong bì đỏ qua, bà mối vui vẻ ra về.
"Trương Vũ, đó là TV à, nhanh mở ra xem đi". Ban nãy nhiều người như vậy Vương Tiểu Thanh không tiện nói mở ra xem, bây giờ mọi người đã đi về hết rồi.
"Đúng vậy, tiếc là bây giờ vẫn chưa có điện nên không xem được, nhưng mà anh đảm bảo, trong vòng một tháng nữa em sẽ được xem TV".
Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh di vào phòng ngủ, mở hộp TV ra, ban nãy mọi người chỉ lo nói về hai ngàn tệ, quên mất việc xem TV, như vậy cũng tốt, đỡ bị ganh tị.
Vương Tiểu Thanh chạm vào TV.
"Thật tốt quá. một tháng nữa là có thể xem TV rồi. em sẽ không thấy buồn chán nữa". Vương Tiểu Thanh vui vẻ xoay vòng vòng.
"Xem ra có vẻ em không quý trọng hai ngàn tệ mà lại quý trọng TV hơn". Trương Vũ nhìn Vương Tiểu Thanh vui vẻ như vậy, liền biết nỗ lực của mình không hề uổng phí.
"Đúng vậy, vật hiếm thì quý mà, tiền cũng thích, nhưng TV quý hơn". Vương Tiểu Thanh lại phủ hộp giấy lên TV, như vậy có thể chống bụi.
"Anh đã mua cho em món trang sức mà em thích rồi". Trương Vũ nói nhỏ.
"Thật không?" hai mắt Vương Tiểu Thanh sáng lên ngay lập tức.
"Thật, nhưng hôm nay không tiện mang qua, ngày mai em sang nhà anh ăn cơm, anh sẽ đưa cho em, coi như quà năm mới anh tặng em".
Trương Vũ vuốt tóc Vương Tiểu Thanh, hôm nay cô gái của anh đặc biệt xinh đẹp.
"Được, cảm ơn anh". Vương Tiểu Thanh có chút mong chờ mong tới ngày mai.
Trương Vũ đột nhiên đưa tay ra.
"Gì vậy?" Vương Tiểu Thanh không hiểu.
"Quà năm mới của anh đâu?". Trương Vũ nhướng mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-234.html.]
Vương Tiểu Thanh nghĩ một chút rồi tựa đầu mình vào lòng bàn tay Trương Vũ.
Vương Tiểu Thanh nháy mắt mấy cái, ý tứ nói em chính là món quà của anh.
Trương Vũ bị cô chọc cười.
"Được rồi, đây là em nói đấy nhé, không được nuốt lời". Trên mặt Trương Vũ lộ ra xấu xa.
Vương Tiểu Thanh mới không sợ, cũng không phải chưa từng trải qua. Vương Tiểu Thanh bĩu môi.
"Anh ở lại ăn cơm trưa không?" Vương Tiểu Thanh nhìn đồng hồ thấy 11 giờ rồi, nếu Trương Vũ ở lại ăn cơm thì cô sẽ chuẩn bị rửa rau, nếu như Trương Vũ không ở lại thì một mình cô chỉ ăn đơn giản thôi, trong không gian vẫn còn nhiều đồ ăn đã nấu sẵn.
"Không, anh về nhà ăn cơm, trong nhà vẫn còn chút việc". Trương Vũ biết trong nhà sẽ có tranh cãi, cho nên nhất định phải trở về xem.
"Được" Vương Tiểu Thanh gật đầu.
"Hy vọng anh đi như vậy à, anh đi em không luyến tiếc sao". Trương Vũ thấy Vương Tiểu Thanh không có một chút cảm giác mất mát nào, bản thân có chút ghen.
"Gì chứ, chúng ta ngày nào mà chẳng gặp nhau, anh có về nhà thì khoảng cách giữa chúng ta cũng rất gần, có cái gì mà luyến tiếc chứ".
Vương Tiểu Thanh bất đắc dĩ, chọc vào n.g.ự.c Trương Vũ một cái.
"Em là cái đồ không có lương tâm, anh mỗi đêm đều nhớ đến em đấy".
Trương Vũ nói thật, mỗi đêm anh đều nghĩ đến Vương Tiểu Thanh mới ngủ được.
"Thật không, vậy trong mơ anh có mơ thấy em không". Vương Tiểu Thanh chuyển chủ đề.
"Trong mơ cũng mơ thấy em~ " Nhưng mà giấc mơ này, Trương Vũ có chút ngượng ngùng.
"Nửa tháng nữa là chúng ta ngày nào cũng ở bên nhau, đến lúc đó anh sẽ thấy em phiền".
Dù Vương Tiểu Thanh chưa từng kết hôn nhưng đã nghe qua không ít người nói đàn ông sau khi kết hôn sẽ thay đổi.
Nghe nói đàn ông trước khi cưới tốt như thế nào đều là giả vờ, sau khi cưới cãi nhau mới là thực tế.