Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 235
Cập nhật lúc: 2025-03-08 07:40:53
Lượt xem: 50
Vương Tiểu Thanh cũng không biết người đàn ông mình chọn sau này có thay đổi không, nhưng bây giờ cô cũng không nghĩ được nhiều như vậy, cứ sống trong hiện tại thôi.
"Anh sẽ không, sẽ không, Thanh Thanh của anh, anh mãi mãi sẽ không thấy em phiền". Trương Vũ vươn tay ôm lấy Vương Tiểu Thanh, ôm cô thật chặt.
"Được rồi, được rồi, người ta sắp không thở nổi rồi". Vương Tiểu Thanh lè lưỡi, Trương Vũ không kìm được mà hôn cô, cuối cùng hai người ôm hôn nhau, hôn đến trên giường.
Tào Chiêu Đệ vừa về đến nhà đã cau có, bà Vương đang dọn dẹp trong nhà, bà không đi theo để xem náo nhiệt.
Nhìn thấy Tào Chiêu Đệ trở về, bà Vương vốn định hỏi thăm tình hình thế nào, nhưng Tào Chiêu Đệ vừa vào phòng đã "ầm" một tiếng, đóng cửa một cách bạo lực. Bà Vương thở dài, cảm thấy gia đình mình thật không may mắn.
Nửa giờ sau, Trương Dũng vui vẻ trở về nhà.
"Mẹ à, mẹ không biết đâu, em trai đúng là ẩn sâu không lộ, em ấy còn mua được cả một cái TV nữa đấy, lần này nhà mình thật sự được nở mày nở mặt rồi".
Trương Dũng thật lòng vui cho em trai mình, em trai đúng là có bản lĩnh, không chỉ mua được TV mà còn có thể đưa ra hai ngàn tệ làm sính lễ, sau này có điện, mình cũng có thể sang nhà em trai xem TV.
"Thật à, thế thì tốt quá, chi tiếc bây giờ vẫn chưa có điện, nhưng lần trước lúc họp trưởng thôn nói sắp có điện rồi. Đúng rồi, vợ con vừa về nhà đã cau có khó chịu, không phải là ghen tỵ với sính lễ của Trương Vũ tặng Tiểu Thanh đấy chứ".
Bà Vương nói ra suy đoán của mình, dù sao những chuyện này vốn là sở trường của Tào Chiêu Đệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-235.html.]
"Chắc là không đâu, để con đi xem, mẹ cũng đừng suy nghĩ nhiều, em trai có được sính lễ tốt như thế là do bản thân em ấy có bản lĩnh".
Trương Dũng an ủi mẹ, để bà không phải lo lắng nhiều.
"Ừ, nó đang mang bầu, con cũng đừng cãi nhau với nó nhiều". Bà Vương gật đầu, đi vào bếp chuẩn bị bữa trưa.
Trương Dũng đi vào phòng, thấy Tào Chiêu Đệ đang ngồi trên giường, vốn dĩ Trương Dũng không muốn quan tâm, nhưng nghĩ đến việc cô ấy đang mang thai, anh vẫn đi tới.
"Sao vậy, sao em không vui". Trương Dũng cũng ngồi xuống bên cạnh cô.
"Em có gì mà phải vui chứ, cùng làm dâu nhà họ Trương, anh nhìn sính lễ của em và của Vương Tiểu Thanh mà xem, khác biệt quá lớn. Đã thế nhà anh còn nói là vì sính lễ của em mà trong nhà nợ nần, lừa ai chứ".
Tào Chiêu Đệ cảm thấy sính lễ mình nhận được năm xưa thật quá ít, nghĩ rằng nhà họ Trương cũng có chút tiền gửi tiết kiệm.
"Tào Chiêu Đệ, em đừng được đằng chân lân đằng đầu, thời điểm hai chúng ta cưới, toàn bộ tiền trong nhà đều lấy ra làm sính lễ hết, sau đó còn phải vay tiền để làm tiệc cưới và mua sính lễ, tiền vay đó đều do em trai một mình trả. Còn tiền sinh hoạt hằng ngày, bình thường có thịt ăn cũng là em trai mua về. Mẹ tích góp được chút tiền này để lo cho đám cưới của em trai, nhưng em ấy không lấy, chỉ yêu cầu chúng ta tổ chức tiệc cưới thôi.”
“Sính lễ em ấy đưa ra đều là tiền em ấy tự mình kiếm được, là do em ấy có bản lĩnh, tôi không có bản lĩnh nên không thể cho em nhiều thế. Những suy nghĩ này của em đều có vấn đề đấy. Năm xưa sính lễ của anh đưa cho em cũng là một trong những sính lễ cao nhất trong thôn này và trong thôn nhà em rồi, thế mà em vẫn không thấy hài lòng? Hôm nay là ngày vui của em trai, em dẹp bỏ hết suy nghĩ của mình lại đi, chúng ta còn phải trông cậy vào em ấy giới thiệu việc làm nữa đấy".
Trương Dũng nói một hồi lâu, cũng không biết Tào Chiêu Đệ nghe hiểu được bao nhiêu, nhưng thấy Tào Chiêu Đệ không còn cau có nữa, có lẽ là đã nghe lọt tai lời Trường Dũng nói.