Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-01-21 12:52:58
Lượt xem: 29

Rời khỏi văn phòng của Lương Tây Kinh, Thi Hảo giao tài liệu cho Dương Cao Phi.

 

Dương Cao Phi kinh ngạc: “Có gấp lắm không?”

 

Anh ấy vẫn còn đang dở tay một vài công chuyện khác chưa hoàn thành.

 

Thi Hảo gật đầu: “Gấp.”

 

Dương Cao Phi “ừ” một tiếng: “Vậy để tôi chạy ù qua đó…”

 

Anh ấy còn chưa nói xong, Lý Thiến Vi nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người xung phong nhận việc: “Để tôi đi cho.”

 

Cô ấy nhìn về phía hai người, nêu lý do hết sức đầy đủ: “Hiện tại, tôi không bận chuyện gì gấp cả.”

 

Chỉ cần không phải là tài liệu cần được bảo mật đặc biệt thì tất cả các trợ lý đều có quyền tiếp xúc với những tài liệu được mang từ văn phòng của Lương Tây Kinh ra.

 

Thi Hảo nghĩ đến giọng điệu cố ý của anh lúc ở trong văn phòng, rõ ràng anh chỉ không muốn cô là người mang tài liệu qua bên phòng nghiên cứu và phát triển.

 

Nghĩ vậy, cô giao tài liệu cho Lý Thiến Vi, dặn dò: “Cô đi nhanh về nhanh một chút nhé.”

 

Lý Thiến Vi biết ý đồ của mình đã bị Thi Hảo nhìn thấu bèn chớp chớp mắt nhìn cô, nói nhỏ: “Cùng lắm tôi chỉ nán lại đó thêm một phút thôi.”

 

Thi Hảo cười: “Được thôi.”

 

Thi Hảo quay trở lại chỗ ngồi của mình, cẩn thận báo cáo với Lương Tây Kinh: Người qua bên phòng nghiên cứu và phát triển giao tài liệu đổi thành Lý Thiến Vi.

 

Tin nhắn được gửi đi, đầu bên kia hiển thị đã xem.

 

Biết Lương Tây Kinh đã biết chuyện, Thi Hảo ngừng suy nghĩ lan man, tập trung vào công việc trong tay mình.

 

Tập đoàn Lương Thị hoạt động đa ngành đa nghề. Trong đó, ngân hàng đầu tư và bất động sản là hai mảng quan trọng nhất của tập đoàn. Tuy nhiên, kể từ khi Lương Tây Kinh tiếp quản tập đoàn, Thi Hảo nhận thấy các dự án của tập đoàn có xu hướng tập trung vào công nghệ chữa bệnh và trí tuệ nhân tạo.

 

Sau khi xem qua một lượt các email còn tồn đọng, Thi Hảo phân loại chúng vào các nhóm gấp hoặc không gấp, đánh dấu lại những nội dung quan trọng, sau đó vào văn phòng của Lương Tây Kinh báo cáo lịch trình của ngày hôm nay.

 

Mười một giờ, người Lương Tây Kinh hẹn gặp tới văn phòng.

 

Thi Hảo ngẩng đầu lên nhìn, người tới là Tần Yến.

 

Mắt cô sáng lấp lánh vì ngạc nhiên, tuy nhiên, Thi Hải nhanh chóng tỉnh táo lại: “Tổng giám đốc Tần.”

 

Tần Yến gật đầu, chuyển mắt sang nhìn cô, thuận miệng khen: “Cũng một thời gian rồi không gặp, thư ký Thi càng ngày càng đẹp hơn.”

 

Thi Hảo mỉm cười: “Tổng giám đốc Tần quá khen.”

 

Tần Yến thấy cô bình thản như vậy bèn nhíu mày hỏi: “Sao vậy? Chẳng lẽ thư ký Thi không tin lời tôi hay sao?”

 

Thi Hảo: “Tôi không hề có ý đó.”

 

Tần Yến hắng giọng, liếc mắt nhìn thấy gì đó bèn cố ý cúi người xuống, rút ngắn khoảng cách với Thi Hảo: “Nhất là hôm nay.”

 

“...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-24.html.]

 

Thi Hảo vẫn chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì, Tần Yến đã nhanh chóng quay về tư thế bình thường, thậm chí còn bước lùi lại một bước.

 

Giây tiếp theo, Thi Hảo nghe thấy giọng của Lương Tây Kinh: “Thư ký Thi.”

 

Cô đưa mắt nhìn sang bên đó, đối diện với đôi mắt của Lương Tây Kinh.

 

Thái độ của Lương Tây Kinh rất hờ hững, anh lạnh nhạt nói: “Mang tài liệu hợp đồng sáng nay tổng hợp vào đây.”

 

Thi Hảo vâng dạ.

 

Tần Yến đi theo Lương Tây Kinh vào văn phòng, không nhịn được khẽ tặc lưỡi: “Thái độ của cậu với thư ký Thi ở công ty là thế này đấy à?”

 

Lương Tây Kinh chẳng buồn nhìn anh ấy lấy một lần.

 

“...”

 

Tần Yến tự chuốc lấy nhục, hậm hực sờ mũi, đi tới ngồi xuống sô pha, đưa mắt nhìn quanh rồi cảm thán: “Văn phòng của cậu dễ chịu thật đấy.”

 

Lương Tây Kinh trở lại bên bàn làm việc, không tiếp chuyện Tần Yến.

 

Chẳng bao lâu sau, Thi Hảo gõ cửa đi vào văn phòng.

 

Cô để tài liệu xuống, chờ xem Lương Tây Kinh có sai bảo gì không.

 

Lương Tây Kinh ngước mắt lên nhìn cô: “Cô đi ra ngoài trước đi.”

 

Lương Tây Kinh có chuyện công việc cần bàn bạc với Tần Yến.

 

Anh đẩy bản hợp đồng Thi Hảo mang vào qua cho Tần Yến, giục: “Đọc xong thì ký đi rồi về.”

 

Tần Yến: “... Cậu có chút lương tâm nào không thế? Tôi vất vả chạy đôn chạy đáo thế này là vì ai?”

 

Lương Tây Kinh không tiếp chuyện anh ấy.

 

Tần Yến lườm anh một cái, cố ý không làm theo ý anh. Tần Yến ngồi ung dung thong thả đọc từng câu từng chữ trong hợp đồng.

 

“...”

 

-

 

Bên đằng kia, Thi Hảo mới vừa làm xong một ít công việc thì nhận được cuộc điện thoại của ông nội Lương Tây Kinh, Lương Hanh.

 

Nhìn thấy thông tin người gọi hiển thị trên màn hình, cô ngẩn người trong giây lát.

 

Lương Hanh vẫn thường xuyên gọi điện cho cô hỏi thăm tình hình của công ty và Lương Tây Kinh nhưng ông hiếm khi gọi cho cô vào giờ làm việc.

 

Thi Hảo lấy lại bình tĩnh, cầm điện thoại lên, đi ra ngoài lối thoát hiểm nghe điện thoại: “Alo, chủ tịch ạ?”

 

Đầu bên kia vang lên giọng nói ấm áp rất đỗi quen thuộc với Thi Hảo: “Thi Hảo à, cháu có đang bận gì không?”

 

Thi Hảo tựa người vào tường, ngẩng mặt lên nhìn dòng chữ “lối thoát hiểm” màu xanh lá lấp lóe bên trên cánh cửa màu xám trắng, nhẹ nhàng đáp: “Dạ không, ngài chủ tịch cứ nói đi ạ.”

Loading...