Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 635

Cập nhật lúc: 2025-01-14 12:18:56
Lượt xem: 76

“Cái bà mẹ điên ấy, ch·ết một đứa con gái thì đã sao? Trẻ thế, chẳng lẽ không thể sinh thêm con? Cũng tại bà ta không nghĩ thoáng, tự mình chuốc lấy khổ. Điên thì mặc điên, chồng cũ còn lo làm gì? Tiền bạc đổ vào vô ích, đến bệnh viện cũng chẳng chữa nổi. Ta nói thật, thay vì phí tiền nuôi bà ta, hắn đi lấy người khác, sinh vài đứa con trai chẳng phải tốt hơn sao?”

“Đúng là tự chuốc khổ vào thân! Nguyên cả nhà hắn cũng là đồ ngốc, nuôi con trai không biết dạy dỗ!”

Những lời nói lạnh lùng, tàn nhẫn ấy khiến không khí trong phòng ngột ngạt. Người ta thường không thể tưởng tượng được, sự ác độc lại có thể được che đậy dưới những lý do tưởng chừng "hợp lý" như thế.

Ai nấy đều phẫn nộ. Những người trong gia đình này, từng lời, từng hành động của họ, khiến người ta chỉ muốn trừng phạt bằng tất cả các hình thức tàn khốc nhất.

Vu Âm nghiến răng nói:

“Mười tám tầng địa ngục chắc chắn có chỗ cho cả nhà các người.”

Cuộc thẩm vấn kết thúc. Vu Âm là người đầu tiên rời khỏi phòng, sắc mặt lạnh băng.

Nếu ở lại thêm một chút, cô không chắc mình sẽ kìm được bản thân mà không ra tay với những kẻ này.

Vừa bước ra ngoài, cô hít một hơi thật sâu. Dư Tiểu Ngư và những người khác cũng lần lượt bước theo, đứng ở sân trước, để làn gió đêm xoa dịu cảm giác căng thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/635.html.]

Vu Âm dặn dò:

“Thuật pháp ta đã dạy, các ngươi phải luyện tập cho tốt. Chờ mấy ngày nữa ta xử lý xong việc, chúng ta sẽ đến Vu tộc một chuyến. Với mớ rối gỗ tà ám này, thông tin của chúng ta quá ít, dù chỉ một manh mối nhỏ ở Vu tộc cũng không được bỏ qua.”

Cả nhóm phải làm việc xuyên đêm, đến khi thẩm vấn xong thì trời đã sáng rõ. Ai nấy đều kiệt sức, nhưng nhờ vào cà phê và trà đặc, họ miễn cưỡng chống chọi được.

“Cục trưởng, hay là chúng ta ghé chỗ nào đó ăn sáng trước rồi về nghỉ ngơi? Tôi biết gần đây có một khu chợ sáng rất nhộn nhịp, đồ ăn ở đó cũng khá ngon,” Dư Tiểu Ngư đề nghị.

Vu Âm vốn định quay về thẳng, nhưng nghe lời gợi ý của Dư Tiểu Ngư thì đổi ý. Cô cất điện thoại vào túi và gật đầu. Thế là cả nhóm cùng nhau đến khu chợ sáng.

Dù mới sáng sớm, khu chợ đã rất đông đúc. Phần lớn người ở đây không phải dân địa phương mà là khách du lịch ghé thăm.

Họ tìm được một chỗ ngồi và gọi món. Dư Tiểu Ngư vừa quan sát vừa nói:

“Khu chợ sáng này trước đây chỉ có người địa phương, nhưng mấy năm gần đây nhờ khách du lịch mà nổi tiếng. Giờ muốn mua đồ ăn cũng phải xếp hàng dài, rất mệt với những người lười như tôi.”

Sau khi ăn vài bát canh nóng, ai cũng cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, không khí thoải mái hơn rất nhiều.

Loading...