Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 170
Cập nhật lúc: 2025-02-18 14:52:55
Lượt xem: 13
Sau khi Triệu Hi nghe được tin này, nàng thiếu chút nữa bật cười ra tiếng, tự tìm đường chết.
Hiện tại, triều Thiên Khải đang bị giặc trong giặc ngoài quấy phá, bên ngoài có người Hung Nô như hổ rình mồi, trong có quân khởi nghĩa giơ cao cờ làm phản, bây giờ lại vừa mới tới Giang Nam, căn cơ vẫn chưa ổn định.
Thời cổ đại, phục vụ lao dịch là nghĩa vụ của tất cả người dân, có cơm ăn đã là không tệ rồi, đừng nghĩ tới tiền công hay gì khác.
Chỉ e 10 vạn dân phu bị điều đi phục vụ lao dịch này còn không bằng nô lệ ở Vân Châu.
Không sai, khi bộ tộc Vân Châu đánh xuống các tiểu quốc ở phương nam sẽ thu được rất nhiều nô lệ chiến tranh, bây giờ những nô lệ đó đều bị điều vào nhà xưởng làm việc, ví dụ như xưởng đóng tàu, xưởng cao su, nơi khai thác gỗ, mỏ quặng...
Lúc mới bắt đầu, quả thực mỗi ngày bọn họ sẽ được phát một bữa cơm, không bị c.h.ế.t đói là được, những nô lệ đó vẫn có thể chấp nhận được.
Trong số các nô lệ có không ít người thông minh, những người sống ở vùng duyên hải vốn đã am hiểu sông nước, đầu óc bọn họ cũng rất linh hoạt, vì thế từ ban đầu là một ngày 1 bữa cơm không bị c.h.ế.t đói thành mỗi ngày 2 bữa cơm, nếu biểu hiện tốt có thể được ăn thịt, người có biểu hiện càng xuất sắc còn có thể nhận được tiền!
So ra, 10 vạn dân phu bị điều đi làm lao dịch xây dựng lăng tẩm không phải chỉ kém hơn nô lệ ở Vân Châu một chút thôi đâu? Nhìn cảnh này mà khiến cho người ta thổn thức.
Thấy người dân sống ở hai châu có thể an cư lạc nghiệp, mỗi người đều có hi vọng, Triệu Hi lại nghĩ tới rất nhiều người dân vẫn còn chịu khổ do bị quân Hung Nô tàn sát, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy rất khó chịu.
Nữ trợ lý kiêm thư ký của nàng tên là Đàm Thục Lan, từng lọt vào nhóm 100 trong kỳ thi chung lúc trước, năng lực làm việc của Thục Lan rất tốt, thấy Triệu Hi nhíu lông mày lại, nàng an ủi: "Tiên nhân thiện tâm, hành động này của tân đế quả thực không hề suy xét tới đại cục, nhưng đế vương xây dựng lăng tẩm cũng là chuyện bình thường."
Triệu Hi hừ lạnh một tiếng: "Nếu sau này ta c.h.ế.t đi sẽ hỏa táng, xây dựng lăng tẩm làm gì chứ."
Cả nhà bọn họ đều có thói quen hoả táng của người hiện đại, thậm chí đại ca nàng còn muốn cống hiến cho y học, đã ký giấy đồng ý hiến tặng nội tạng sau khi qua đời từ lâu.
Nghe vậy, Đàm Thục Lan vô cùng ngạc nhiên, lần đầu tiên nàng nghe thấy suy nghĩ như vậy, cũng chỉ có tiên nhân mới có thể chấp nhận cách thức mai táng như vậy.
Tiếng gõ cửa truyền tới từ bên ngoài, Đàm Thục Lan lập tức đứng lên mở cửa, người tới liên nói: "Hi Hi tiên nhân, đây là cao su mới nhất do xưởng cao su Vân Châu nghiên cứu, chế tạo ra, ngài xem thử đi."
Triệu Hi lập tức cảm thấy hứng thú, nàng thấy viên quan tặng đồ cầm một cuốn đồ vật tới đi tới, bí thư và hộ vệ kiểm tra trước một lượt, mới cho phép hắn tới gần.
Bây giờ không thể so với trước kia được, vấn đề an toàn của cả nhà Triệu Hi phải được chú trọng.
Sau khi đảm bảo bên trong không có vấn đề gì, Triệu Hi bèn tháo dây thừng buộc ở bên trên xuống, da cao su màu vàng nhạt lập tức hiện lên, chỉ là phần góc hơi nhô lên.
Đàm Thục Lan nhịn không được lấy tay sờ thử da cao su, không khỏi nói: "Tiên nhân, cảm giác khi sờ lên lớp da này rất đặc biệt, không giống cảm giác như khi sờ lên da thú."
Triệu Hi cũng sờ thử, nàng vui mừng gật đầu nói: "Hàng tốt, thành phẩm do xưởng cao su Vân Châu làm ra quả thực rất tốt, bảo bọn họ tiếp tục làm."
Đây là chỗ tốt của "Tiên nhân", bọn họ lược bỏ bước thăm dò, đưa ra đáp án, chỉ cần có đầy đủ nguyên liệu là có thể nhanh chóng làm ra thành phẩm, còn làm được giống y hệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/170.html.]
Triệu Hi lập tức gọi điện thoại cho châu mục Vân Châu là Dương Tử Minh, Dương Tử Minh đoán ra Triệu Hi gọi điện thoại cho hắn là để đưa sản phẩm thí nghiệm cao su tới.
Triệu Hi nói: "Có thể sử dụng cao su để làm thành ấm nước, giày da, áo mưa... trường y bên kia có thể báo cho xưởng sản xuất cao su thông số cụ thể của các dụng cụ y tế cần thiết để chế tạo ra thành phẩm."
Cao su quả thực là đồ tốt, còn có thể làm thành cục tẩy.
Hiện nay, phần lớn dam trẻ ở Thục Châu đều phải đi học ở học đường, chữ viết của tiểu hài tử đương nhiên chẳng đẹp de bao nhiêu, lại còn dễ viết sai, không ít gia trưởng đều vô cùng đau lòng cho những tờ giấy mà bọn chúng dùng để luyện chữ, vì vậy đã thay thế bút lông của chúng thành bút chì, có cục tẩy, công dụng của bút chì lại càng hữu dụng hơn.
Bóng đá và bóng rổ dùng trong tiết thể dục ở trường học cũng có thể chế tạo từ cao su, làm phong phú đời sống của lũ trẻ sau khi đi học.
"Công nghệ lưu hóa cao su Vân Châu được học tập tới đâu rồi?" Triệu Hi nhìn thành phẩm cao su, hỏi tiếp.
Dương châu mục gật đầu nói: "Những học sinh xuất sắc được cử từ Thục Châu tới vẫn đang thức trắng đêm đọc, rất có tác dụng, có thể chế tạo thử.
Ở chỗ ta cũng đã phái người đi tìm quặng lưu huỳnh để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào."
Hắn định phái người đi xuống phía Nam, để những tiểu quốc kia cũng trồng cao su, sau đó Vân Châu bọn họ chỉ cần mua về là được, những nơi có thể trông cao su ở Vân Châu ít hơn nhiều so với phương Nam, chỉ sợ sau này số lượng sẽ không bắt kịp nhu cầu.
Triệu Hi vui mừng gật đầu, một khi kỹ thuật này thành thục, sẽ có thể chế tạo ra lốp xe, trước mắt không thể trông cậy vào việc chế tạo lốp xe ô tô được, nhưng có thể sắp xếp chế tạo lốp xe đạp.
Hiện tại, ở Thục Châu, không phải nhà nào cũng đều có nhưng gia súc như trâu, ngựa, lừa, nhưng xe đạp có thể trở thành công cụ thay thế cho việc đi bộ.
"Tuy nhiên nhóm chế phẩm cao su đầu tiên được sản xuất ra vẫn nên là phao cứu sinh bằng cao su, áo cứu sinh, sau đó mới làm thuyền chiến." Triệu Hi nói tiếp.
Dương châu mục ngầm hiểu, hắn gật đầu đồng ý.
Trong lòng Triệu Hi vẫn còn sợ hãi với việc triều Thiên Khải dùng hồ lô dưa khô để cứu người rơi xuống nước, phải nhanh chóng thay đổi mới được.
Việc chế tạo phao cứu sinh bằng cao su không quá khó khăn, sau khi thợ thủ công nhận được bản vẽ lập tức bắt tay vào chế tạo, những thợ thủ công cẩn thận còn cố ý để lại một lỗ pittông nhỏ ở phần miệng để thổi khí vào.
Nhóm phao cứu sinh đầu tiên được hoàn thành, Triệu Hi để Vân Châu đi bằng đường thủy tới phát phao cho bãi thao luyện thủy quan quan Ba Thuy.
Bãi thao luyện thủy quân quận Ba Thủy nằm ở phía trên thuyền chiến, điều này khiến cho mọi người khí thế bừng bừng.
Lần này có không ít thủy quân được triệu tập, các tướng sĩ của quận Ba Thủy còn ổn, có một số hán tử cả đời này chưa bao giờ ngồi tàu, lần đầu tiên ngồi tàu thì bị say tàu, không nhịn được ói mửa.
Trường y phải đưa thuốc say tàu do bọn họ tự chế cho bọn họ, các tướng sĩ mới ổn hơn chút.
Đợt thao luyện thuỷ quân lần này, Triệu Húc đã sắp xếp một vài tướng lĩnh cao cấp tham gia, trong đó có một người là đó là con gái yêu của Nguyên Hà châu mục tên là Hà Ánh Nguyệt, khi đối mặt với vô số hán tử, nàng không hề cảm thấy luống luống.