Thâm Tình Lặng Lẽ - 266. Tỏ tình nơi phòng chứa đồ?
Cập nhật lúc: 2025-03-13 09:21:13
Lượt xem: 1
Triệu Uyển Nhu sửng sốt. Biến thái? Ai biến thái? Sao lại biến thái cơ? Cô mở to mắt, hoang mang nhìn Thái Lãnh Hàn. Ánh nhìn đó càng khiến Thái Lãnh Hàn chột dạ. Thế là hắn không hề bị đánh mà tự khai luôn:
- Tôi… tôi chỉ là… thấy những đồ này đẹp nên nghĩ là… nếu có người cùng mặc giống mình thì sẽ…
Năng lực của Thái Lãnh Hàn khi tự bào chữa cho bản thân chưa bao giờ là ổn, đặc biệt là khi đứng trước đôi mắt sáng long lanh của Triệu Uyển Nhu. Lúc này, tâm trạng của Thái Lãnh Hàn lại còn đang vừa chột dạ vừa ngượng ngùng nữa. Thế nên, hắn chỉ nói được như thế rồi ngắc ngứ, không biết chọn từ nào để diễn tả cho rõ được ý của mình.
Triệu Uyển Nhu nhìn Thái Lãnh Hàn lúng túng như gà mắc tóc thì thấy thương quá đỗi. Cô buột miệng ướm lời vào khoảng ngập ngừng của Thái Lãnh Hàn:
- … hạnh phúc?
Thái Lãnh Hàn gật đầu. Quả thật không sai, mỗi khi mua một cặp đồ đôi nào đó, trong đầu của hắn đều không tự chủ được mà tưởng tượng rằng Triệu Uyển Nhu cũng sẽ mặc cùng. Và dĩ nhiên, khi ấy, tâm hồn của hắn ngập tràn hạnh phúc, vui vẻ và sung sướng. Triệu Uyển Nhu khịt mũi, hỏi thêm:
- Anh muốn ai cùng mặc đồ đôi này với anh?
Thái Lãnh Hàn nhìn Triệu Uyển Nhu, khấp khởi gật đầu. Đây có thể là cơ hội để hắn bày tỏ tình cảm với cô một cách đường hoàng. Nhưng mà… mắt của Thái Lãnh Hàn chuyển sang nhìn xung quanh. Nơi này chỉ là một căn phòng chứa đồ. Ai lại tỏ tình trong một căn phòng chứa đồ cơ chứ? Cho dù có ai đó tỏ tình trong căn phòng chứa đồ; cho dù Triệu Uyển Nhu sẽ không để bụng, không trách giận nếu hắn tỏ tình vào lúc này, nhưng Thái Lãnh Hàn vẫn không muốn để cô phải nghe lời tỏ tình của hăn trong hoàn cảnh đơn giản tầm thường như thế này.
Tuy nhiên, Thái Lãnh Hàn quên mất rằng, trong số phận của hắn, rất nhiều lần những quyết định của hắn, đặc biệt là những chuyện có liên quan đến tình cảm, thì đều không đạt như ý muốn. Lần này cũng vậy. Thái Lãnh Hàn muốn tiếp tục giấu tình yêu của mình với Triệu Uyển Nhu, chờ đến khi đã có thể chuẩn bị được hoành tráng và trang trọng hơn thì mới dám bày tỏ ra cho cô biết. Nhưng Triệu Uyển Nhu thì không muốn như vậy. Cô đang rất muốn biết, cần biết tình cảm thật sự mà Thái Lãnh Hàn dành cho cô là gì. Thế nên, Triệu Uyển Nhu xụ mặt, giả vờ hờn dỗi hỏi tiếp:
- Có phải là người phụ nữ mà anh yêu thầm hay không?
Thái Lãnh Hàn ngẩn ra, gật đầu cũng khó mà lắc đầu cũng không được. Triệu Uyển Nhu vùng vằng:
- Vậy thì anh gọi người đó đến mà chọn đồ đi, tôi không dám mặc những đồ này đâu.
Nói rồi, Triệu Uyển Nhu quay lưng, dợm bước chân đi. Thái Lãnh Hàn cuống hết cả lên, vươn tay ra níu lấy vạt áo của cô. Đôi môi của Triệu Uyển Nhu khẽ nhoẻn lên thành nụ cười. Nhưng cô nhanh chóng xụ mặt, vùng tay giằng ra. Thái Lãnh Hàn run rẩy giải thích:
- Không… không phải người khác. Em đừng tức giận! Người đó… là em…
Triệu Uyển Nhu quay ngoắt lại, hỏi vặn:
- Người đó là người nào?
Thái Lãnh Hàn hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, trầm giọng trả lời:
- Người đó… là em, vẫn luôn là em, chỉ có em.
Triệu Uyển Nhu cũng hít sâu một hơi, nghẹn ngào:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/266-to-tinh-noi-phong-chua-do.html.]
- Ý anh là… anh yêu thầm em?
Thái Lãnh Hàn gật đầu. Thôi vậy, thời cơ đã tới thì cứ bày tỏ, còn khung cảnh hoành tráng, không gian trang nghiêm gì đó, để bù vào sau cũng được. Thế nên, Thái Lãnh Hàn nghiêm nghị đáp:
- Đúng vậy! Cho dù là yêu thầm hay yêu công khai, người mà anh yêu, từ trước tới nay, chỉ có một mình em!
Triệu Uyển Nhu vừa mừng vừa tủi, lại vừa không thể tin được:
- Anh yêu em từ khi nào?
Thái Lãnh Hàn nhẹ giọng như hồi tưởng:
- Cũng… đã khá lâu rồi.
Triệu Uyển Nhu thắc mắc:
- Khá lâu rồi? Không phải chúng ta chỉ mới gặp mặt có mấy năm nay thôi sao?
Thái Lãnh Hàn lắc đầu:
- Thật ra… chúng ta đã gặp nhau từ rất lâu rồi…
Triệu Uyển Nhu đưa mắt nhìn Thái Lãnh Hàn đăm đăm:
- Anh kể cho em nghe đi!
Thái Lãnh Hàn chớp mắt:
- Chúng ta chạy bộ xong đi, rồi anh kể, được không? Chuyện dài lắm…
Triệu Uyển Nhu phụng phịu:
- Vậy thì anh kể vắn tắt trước đi. Chạy bộ để sau cũng được. Em đang tò mò lắm, em sẽ không tập trung chạy bộ được đâu.
Triệu Uyển Nhu không hề biết, bộ dáng của cô lúc này có bao nhiêu là nũng nịu đến mức khiến Thái Lãnh Hàn nhũn hết cả lòng dạ lẫn lí trí. Thế là tảng băng nào đó dẹp luôn chuyện rèn luyện thân thể sang một bên. Thái Lãnh Hàn nắm tay Triệu Uyển Nhu, đưa cô ra ngồi vào ghế sô pha nơi phòng khách rồi chậm rãi kể lại chuyện xưa.
Lúc này Triệu Uyển Nhu mới biết, hóa ra anh trai tốt bụng đã cứu cô khỏi mõm của con ch.ó hoang năm xưa chính là Thái Lãnh Hàn. Không chỉ vậy, khi Thái Lãnh Hàn bị mẹ kế bày mưu vứt bỏ, phải nương nhờ trại trẻ mồ côi, Triệu Uyển Nhu đã từng cùng bố mẹ đến trại trẻ đó phát quà.