Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 102. Không tin nổi vào tai mình

Cập nhật lúc: 2025-02-04 14:44:58
Lượt xem: 2

Chỉ trong một chớp mắt, hai ngọn đồi mềm mại đầy vun của nàng đã dán ngay vào bụng dưới của Tần Thanh Nguyện. Nàng cất giọng tinh nghịch hỏi:

 

- Đại Kiêu! Chàng đoán xem, đêm động phòng hoa chúc của ta sẽ xảy ra chuyện gì?

 

Nháy mắt khi Hoàng Như Ý xoay người, Tần Thanh Nguyện đã lặng lẽ buông lỏng mái tóc nàng ra. Khi hai tảng đồi mềm đầy và đàn hồi của nàng chạm vào bụng dưới của Tần Thanh Nguyện, hải sâm của hắn đã rục rịch muốn ngóc đầu đậy. Nhưng sau đó, câu hỏi của Hoàng Như Ý khiến lửa d.ục của Tần Thanh Nguyện bị đóng băng ngay lập tức.

 

Hắn nhắm nghiền hai mắt, cố gắng áp chế cơn uất nghẹn đang ngăn giữa lồng ngực. Hắn cố gắng muốn ngụy trang thành ngữ khí tự nhiên nhất, nhưng giọng nói thốt ra vẫn run rẩy và lạnh lẽo:

 

- Thanh Nguyện đoán không ra.

 

- Chàng không biết? Muốn ta nói hết mọi chuyện cho chàng nghe không?

 

So với ngữ khí cứng đờ lạnh lẽo của Tần Thanh Nguyện, Hoàng Như Ý lại nhàn nhã thoải mái cực kỳ, đôi tay còn bắt lấy một bàn tay hắn thích ý thưởng thức.

 

Hô hấp của Tần Thanh Nguyện cứng lại. Hắn cố nén xúc động muốn dùng tay bóp nát đôi tay nàng. Hắn không muốn tin, lại không thể không tin, tiểu thư mèo nhỏ của hắn, Hoàng Như Ý của hắn, vậy mà lại có thể tàn nhẫn với hắn như thế. Cả người Tần Thanh Nguyện c.h.ế.t lặng. Trái tim Tần Thanh Nguyện đã bị ngữ khí thản nhiên của Hoàng Như Ý khoét một lỗ thủng, đau đớn. Tần Thanh Nguyện lạnh lùng cất tiếng:

 

- Nếu tiểu thư không có việc gì làm, thì nên nghỉ ngơi sớm đi. Những chuyện mà tiểu thư nói, Thanh Nguyện không biết, cũng không muốn biết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/102-khong-tin-noi-vao-tai-minh.html.]

Tần Thanh Nguyện hối hả muốn rời đi. Trong lồng n.g.ự.c của hắn trào ra một ngụm máu, đã sắp vọt tới cổ họng. Hắn không thể thổ huyết trong phòng của nàng, không thể mang đến điềm bất tường cho nàng trong đêm trước hôn lễ. Nhưng mà... lòng của hắn, n.g.ự.c của hắn, tim của hắn,... đau quá!

 

Dáng vẻ tuyệt vọng và lạnh lùng của Tần Thanh Nguyện khiến Hoàng Như Ý vui vẻ. Sói xám ngốc nghếch nhà nàng biết ghen rồi. Nhưng rồi nàng lại đau lòng khi thấy hắn uất ức. Thế nên, không dài dòng thêm nữa, Hoàng Như Ý bĩu môi, nén cười, ghìm giọng thì thầm:

 

- Vậy sao? Ta còn tưởng rằng chàng có hứng thú với kế hoạch bỏ trốn của ta? Thì ra chàng không muốn ta bỏ trốn với…

 

Tần Thanh Nguyện nuốt ngược ngụm m.á.u xuống cổ, trợn mắt nhìn Hoàng Như Ý, như không tin nổi vào tai mình. Bỏ trốn? Hắn vừa nghe tiểu thư bảo rằng nàng muốn bỏ trốn? Hắn không nghe lầm chứ?

 

Hoàng Như Ý nhướng mày liễu, nhìn vẻ mặt ngu ngơ của Tần Thanh Nguyện. Nàng không kìm được, khúc khích cười. Tiếng cười của Hoàng Như Ý giúp Tần Thanh Nguyện tỉnh táo lại đôi chút. Hắn dè dặt hỏi:

 

- Bỏ trốn… Tiểu thư muốn bỏ trốn lúc nào? Muốn cùng ai… bỏ trốn?

 

Tần Thanh Nguyện hỏi Hoàng Như Ý mà toàn thân cứ chênh chao như lọt vào ảo cảnh, như nằm mộng. Hắn dường như đã hiểu được dụng ý của Hoàng Như Ý, lại dường như chẳng hiểu gì cả. Hắn mong mỏi và hy vọng, nhưng rồi lại không dám tin, không dám trông đợi...

 

Hoàng Như Ý thầm thở dài, sao nàng lại gặp phải một gã ngốc thế này chứ? Đôi tay bám lấy mép giường, sợ sẽ đụng tới miệng vết thương của hắn, Hoàng Như Ý tiến đến bên tai Tần Thanh Nguyện, tốt bụng nhắc lại lời khiến hắn mất đi thần trí một lần nữa:

 

- Nghe cho rõ nhé! Tần Thanh Nguyện! Hoàng Như Ý ta muốn cùng chàng bỏ trốn. Ta chỉ muốn làm vợ của chàng thôi!

 

Tần Thanh Nguyện sững ra. Đôi tay hắn ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng, hai mắt nhìn chằm chằm tiểu thư mèo nhỏ. Gương mặt Hoàng Như Ý vô cùng nghiêm túc, nàng còn gật mạnh đầu để xác định là nàng không phải đang nói đùa.

Loading...