Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 131. Quay lại thế giới thực
Cập nhật lúc: 2025-02-04 16:31:30
Lượt xem: 5
Bước vào phòng làm việc, Hoàng Như Ý mở máy thanh tẩy, xóa sạch toàn bộ ký ức lẫn cảm xúc của chính mình có liên quan đến cốt truyện kia. Chỉ trong chốc lát, Hoàng Như Ý đã không còn chút vương vấn gì với câu chuyện trong cốt truyện nhiệm vụ nữa. Cô lạnh lùng thảo một bản báo cáo về kết quả đạt được. Và gã ám vệ trong cốt truyện, cũng chỉ là một nhân vật phụ chẳng đáng được quan tâm. Thảm cảnh của hắn không đủ để gợi lên nhiều xót thương trong lòng Hoàng Như Ý.
Cùng lúc đó, tại căn phòng lấp lánh ánh hồng, Tần Thanh Nguyện cũng chới với trở lại thế giới thực tại. Thân thể bầm dập, đau đớn, rã rời. Tinh thần hốt hoảng, khổ sở, nhục nhã. Tần Thanh Nguyện nằm lặng trên giường một lúc khá lâu mới nhận ra, hắn đã trở lại là chính mình. Thế giới này không có ám vệ, cũng không có tiểu thư.
Cho đến lúc này, Tần Thanh Nguyện mới nghe được âm thanh của hệ thống:
[Cốt truyện kết thúc. Nhiệm vụ thất bại. Chấp hành trừng phạt đã hoàn thành. Chủ nhân có hai giờ để nghỉ ngơi trước khi vào nhiệm vụ thứ hai.]
Tần Thanh Nguyện vẫn nằm im, đầu lóe lên câu hỏi:
[Tại sao nhiệm vụ lại thất bại?]
[Chủ nhân đã để nữ phụ c.h.ế.t trước mình. Khi nữ phụ rời đi, tỉ lệ tình cảm chỉ đạt bốn mươi chín phần trăm.]
[Cho nên... tôi mới bị bốn mươi chín kẻ kia dày vò? Đó là hình phạt sao?]
[Đúng vậy. Tỉ lệ tình cảm của nữ phụ dành cho chủ nhân khi kết thúc nhiệm vụ sẽ quyết định mức thưởng và mức phạt.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/131-quay-lai-the-gioi-thuc.html.]
[Nếu vậy thì, nếu cô ta càng ghét tôi, tỉ lệ tình cảm càng thấp, thì hình phạt sẽ càng thấp, đúng không?]
[Không đúng. Hình phạt sẽ trên cơ sở bốn mươi chín phần trăm nhân thêm cho số lần giảm tỉ lệ tình cảm theo tỉ lệ, giảm một phần trăm tình cảm, nhân hai lần hình phạt.]
Tần Thanh Nguyện nghe hệ thống nói mà sống lưng phát lạnh. May mắn là lần này nữ phụ chỉ giảm tỉ lệ tình cảm với hắn xuống còn vừa đúng bốn mươi chín phần trăm. Mức phạt bình thường đã khiến hắn sống không bằng c.h.ế.t rồi. Nếu cô ta mà giảm thêm một phần trăm nữa thì...
Tần Thanh Nguyện rùng mình. Nhân viên thực hiện nhiệm vụ thất bại sẽ không có tư cách yêu cầu hay đề nghị bất cứ điều gì cho nhiệm vụ tiếp theo. Tần Thanh Nguyện sẽ không thể đề nghị hệ thống giúp hắn thanh tẩy ký ức và cảm xúc của nhiệm vụ vừa rồi, vì có đề nghị, thậm chí van xin, cũng sẽ không được chấp thuận. Tần Thanh Nguyện đã từng làm Đội trưởng nhiều năm, vấn đề này hắn rõ ràng hơn ai hết.
Nhưng vấn đề thật sự với Tần Thanh Nguyện là nhiệm vụ đầu tiên ở Đội Mị Sắc D.ục, cũng là nhiệm vụ thất bại đầu tiên của hắn... để lại ký ức và cảm xúc quá mức kinh khủng. Mà máy thanh tẩy cá nhân của hắn đang để ở nhà. Chỉ có hai giờ nghỉ ngơi và bổ sung thể lực, Tần Thanh Nguyện biết, hắn sẽ không kịp thời gian để về nhà. Hơn nữa, dù có thể về đó, thì máy thanh tẩy của hắn cũng đã bị hỏng, nhà chẳng có ai, cũng không có thức ăn luôn.
Tần Thanh Nguyện thở dài, cố gắng chống tay, bải hoải ngồi dậy, lảo đảo bước ra cửa. Gân tay và gân chân của hắn đã liền lại, nhưng cơ thể vẫn chưa quen được với cử động bình thường. Tần Thanh Nguyện xiêu vẹo đi như say rượu, loạng choạng xuống căn – tin. Cơ thể của hắn đã gần cạn kiệt sức lực rồi.
Xuống tới căn – tin, Tần Thanh Nguyện gọi ngay một suất cơm thông thường, không thèm quan tâm thực đơn hôm nay gồm có những gì. Tìm một chỗ khuất, Tần Thanh Nguyện ngồi xuống, cúi đầu nhìn mặt bàn, chờ cơm được mang ra.
Trên loa văng vẳng tiếng nhạc mừng xuân. Đã vào cuối năm rồi, chuẩn bị bước sang năm mới, Tần Thanh Nguyện lại thở dài. Sắp vào đợt khen thưởng cuối năm, vậy mà... hắn không chỉ là mất chức Đội trưởng, lại còn làm thất bại nhiệm vụ, tổn thất này, đúng là không nhỏ. Trong lòng tiếc nuối, Tần Thanh Nguyện nhìn phần cơm vừa được chuyển ra bàn gồm một đĩa thịt với một quả trứng luộc tròn trĩnh. Vừa nhìn thấy vật thể hình tròn kia, bỗng nhiên Tần Thanh Nguyện cảm thấy cổ họng nhợn nhạo.
Gập người xuống nôn khan, Tần Thanh Nguyện chán nản nhận ra, tâm lý của hắn có lẽ đã bị ký ức và cảm xúc lẫn xúc cảm trong nhiệm vụ làm ảnh hưởng khá nặng nề rồi. Bây giờ, ngay cả ăn uống, có lẽ hắn cũng không thể ăn ngon uống tốt như trước nữa.