Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 166. Để tôi xem ai dám đuổi em?

Cập nhật lúc: 2025-02-05 08:49:11
Lượt xem: 0

Tần Thanh Nguyện cau mày. Hắn không thích cách hành xử này, càng không thích khi Hoàng Như Ý bị đối xử như thế. Chỉ là một căn hộ chung cư mà thôi. Không ở nơi này thì có thể ở nơi khác. Tần Thanh Nguyện không muốn vì một căn hộ mà phải khom lưng cúi đầu chịu vâng theo sắp xếp của người anh trai không chút m.á.u mủ ruột rà gì kia. Năm xưa hắn đã có thể bán căn hộ này đi, thì bây giờ không có lý gì để hắn lại quay về, nhất là khi việc hắn quay về sẽ tương đương với việc Hoàng Như Ý bị đuổi đi.

 

Tần Thanh Nguyện bước tới, nhặt lấy mấy cái giỏ đang nằm lăn lóc bên chân đám người áo đen rồi quay nhìn Hoàng Như Ý, nhẹ giọng trấn an:

 

- Em không cần phải sợ. Tôi sẽ tìm cho em một chỗ ở khác, điều kiện sẽ còn tốt hơn ở chỗ này.

 

Khi nói ra lời đề nghị và hứa hẹn sẽ đưa Hoàng Như Ý rời khỏi căn hộ này, trong lòng Tần Thanh Nguyện thậm chí đã khấp khởi mừng thầm. Đây chính là cơ hội để hắn danh chính ngôn thuận đưa nữ phụ rời khỏi thành phố vốn là sân khấu của nguyên nam chủ và nguyên nữ chủ. Câu chuyện của bọn họ chỉ sử dụng bối cảnh là thành phố này, cho nên, chỉ cần nữ phụ rời khỏi đây, thì câu chuyện có diễn biến như thế nào cũng không liên quan đến cô ấy nữa. Và như thế thì, nhiệm vụ của Tần Thanh Nguyện sẽ có thể nhanh chóng kết thúc.

 

Tuy nhiên, Hoàng Như Ý lại không muốn rời khỏi ngôi nhà này. Cô đưa cặp mắt long lanh nhìn Tần Thanh Nguyện, ánh mắt ngập tràn cảm xúc đó khiến Tần Thanh Nguyện lại một lần nữa rụng rời muốn buông giáp đầu hàng. Chưa ngừng lại, Hoàng Như Ý còn cất giọng run run nghẹn ngào, nói một cách khẩn khoản:

 

- Thầy Nguyện! Em không muốn rời đi! Em không muốn lại trở thành đứa trẻ bơ vơ không nhà nữa. Em đã xem căn hộ này là nhà của mình rồi. Thầy cho em ở lại đây, được không thầy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/166-de-toi-xem-ai-dam-duoi-em.html.]

 

Tần Thanh Nguyện gật đầu không thèm nghĩ. Hắn nhìn chằm chằm vào nhóm người áo đen, gằn giọng:

 

- Em muốn ở thì cứ ở. Để tôi xem ai dám đuổi em? Dù sao thì, nhà này cũng là nhà của tôi, cho nên, tôi vẫn có quyền quyết định sẽ cho ai ở, đúng không?

 

Người đại diện của nhóm áo đen vẫn vô cùng kiên nhẫn đáp lời:

 

- Đúng vậy! Tuy nhiên, cậu Bình muốn chúng tôi nhắc nhở cậu rằng, vì một năm trước cậu đã bán căn hộ này và cậu Bình đã mua lại. Cho nên hiện nay, về mặt giấy tờ thì căn hộ này vẫn do cậu Bình nắm quyền sở hữu. Cậu Bình yêu cầu cậu phải ở trong căn hộ này liên tục trong một năm thì mới chuyển nhượng quyền sở hữu lại cho cậu. Trong một năm đó, cậu có quyền cho phép bất cứ ai ở cùng. Nhưng nếu cậu không ở trong nhà từ một tuần trở lên, thì chúng tôi buộc phải mời tất cả những người không có quyền sở hữu ra khỏi căn hộ.

 

Người áo đen này quả thật xứng đáng với vị trí đứng đầu của cả nhóm người hầm hố kia. Anh ta cứ như đã học thuộc lòng cả đoạn văn rất dài ấy nên có thể nói một hơi liền mạch, không vấp một chữ. Tần Thanh Nguyện nghe mà choáng váng. Nói như thế có nghĩa là, nếu Tần Thanh Nguyện muốn để cho Hoàng Như Ý ở trong căn hộ này, thì hắn cũng phải ở cùng với cô. Nói một cách khác, quanh đi quẩn lại, bánh xe của định mệnh vẫn xoay chuyển để buộc Tần Thanh Nguyện phải chọn lựa rằng hắn có ở cùng một nhà với Hoàng Như Ý hay không.

 

Mà thật ra thì, Tần Thanh Nguyện vốn không có sự chọn lựa nào. Bởi vì, vừa nghe người áo đen kia nói xong câu cuối cùng, trong lúc Tần Thanh Nguyện còn đang choáng váng đến ngẩn người ra, thì Hoàng Như Ý đã bước tới, nhặt lấy mấy cái giỏ dưới đất và quay lưng rời khỏi. Cô bé vừa đi vừa đưa tay quẹt ngang mặt làm Tần Thanh Nguyện giật mình. Hắn hối hả đuổi theo và hốt hoảng khi thấy Hoàng Như Ý lệ rơi đầy mặt.

Loading...