Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 248. D.ục hỏa lôi trì
Cập nhật lúc: 2025-02-05 17:58:18
Lượt xem: 1
Sự ngập ngừng của Tần Thanh Nguyện làm Hoàng Như Ý càng thêm hoang mang. Ban đầu, cô mừng thầm vì thần thú bảo cô đợi ở bên ngoài chân núi. Điều đó có nghĩa là hắn không phải muốn trả thù cô.
Tuy nhiên, thần thú lại ngập ngừng rồi nghẹn ngang câu nói khiến cho Hoàng Như Ý nghi ngờ. Rốt cuộc thì hắn muốn vào đó để làm gì? Và hắn vào đó một mình, bao giờ thì trở ra? Liệu ở trong đó có gì đó nguy hiểm không? Hay là... lại xảy ra tình trạng của nữ phụ Hoa Bách Tâm và nam chính Đào Trọng Nghĩa hôm trước? Có phải vì trước đó Hoàng Như Ý đã cư xử rất tệ với thần thú, nên hắn muốn vào đó, tìm lại cảm giác và cảm xúc với một cô gái khác hay không?
Hoàng Như Ý suy nghĩ vẩn vơ một hồi, khi cô nhìn lại thì thần thú đã đi vào bên trong núi, chỉ để lại cho cô một bóng lưng cô độc. Hoàng Như Ý ngóng theo bóng lưng ấy mà trong đầu bỗng nhiên nhớ ra một việc rất quan trọng. Trong hang núi đó, vốn đã không còn hang núi, mà đất đá đã sụp xuống, và dung nham phun trào tạo thành một cái hồ nham thạch nóng ngùn ngụt có thể làm tan chảy vô số sự vật. Thần thú muốn vào đó để làm gì?
Trong lòng lo lắng, Hoàng Như Ý gọi hệ thống:
[Khổ Qua Dồn Thịt! Khổ Qua Dồn Thịt! Mau cho tôi biết, cái hồ dung nham trong hang động đó là gì?]
Nhưng mặc cho Hoàng Như Ý kêu gào thế nào, hệ thống vẫn không thể nào kết nối được. Chỉ có bé con nơi bụng của Hoàng Như Ý là đáp lại lời gọi của cô.
Giọng của bé con còn đầy vẻ ngái ngủ:
[Mẹ đừng gọi nữa, hệ thống đó không liên lạc được nữa đâu. Mẹ muốn biết gì thì cứ hỏi con này.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/248-d-uc-hoa-loi-tri.html.]
[Con biết sao?]
[Dĩ nhiên ạ! Mẹ đừng quên, cốt truyện này là con tạo nên. Mọi sự vật trong cốt truyện này, con đều biết hết.]
[Vậy con nói đi, cái hố dung nham đó là gì? Và cha của con vào đó để làm gì?]
Bé con không dùng lời lẽ để giải đáp cho Hoàng Như Ý, mà dùng sóng não chuyển những hiểu biết của bé trực tiếp thông vào trí óc của Hoàng Như Ý. Nhờ thế, mèo tiên biết được rằng, cái hồ đó không phải tự nhiên mà có.
Đó là cái hồ thông thẳng đến Ma giới, còn có tên gọi là D.ục hỏa lôi trì. Lửa trong hồ, không chỉ là dung nham, mà còn là lửa d.ục. Kẻ nào rơi xuống hồ, sẽ bị lửa d.ục này thiêu rụi. Nếu kẻ đó không thể vượt qua nổi sức nóng của lửa d.ục, toàn thân và toàn tâm sẽ bị thiêu rụi, không còn thân xác để quay về, vĩnh viễn nhập ma. Ngược lại, nếu có thể kiên định vượt qua thì sẽ rơi tiếp vào tầng hai của d.ục hỏa, chính là lôi trì, chịu bảy bảy bốn mươi chín đạo sấm sét là có thể mở được cánh cổng vào Ma giới. Khi ấy, kẻ đó có được một đặc quyền là chuyển sinh cho một ma hồn về lại luân hồi.
Hoàng Như Ý nghe qua mà sợ. Đồng thời, cô cũng đoán ra được ý đồ của thần thú. Chắc chắn là hắn muốn xuống Ma giới, nghĩa là, hắn muốn nhảy xuống D.ục hỏa lôi trì kia. Hoàng Như Ý đứng phắt dậy, phóng vọt vào bên trong núi. Cô tuyệt đối không để cho thần thú mạo hiểm. Cho dù cái hố đó chỉ là nham thạch bình thường, cho dù rất tin tưởng vào khả năng chịu đựng và tài phép của thần thú, Hoàng Như Ý đã không thể nào chấp nhận nổi khi nghĩ tới việc thần thú sẽ bị thiêu đốt, còn bị sấm sét giáng xuống.
Huống hồ chi, hơn ai hết, Hoàng Như Ý biết rõ, sự ám ảnh mà d.ục vọng đối với thần thú là khủng khiếp đến thế nào. Nếu không cẩn thận, thần thú sẽ nhập ma. Và khi đó, d.ục hỏa lôi trì này sẽ tăng cấp lên, để tiêu diệt hắn, loại trừ khả năng Ma tộc sẽ có thêm một lực lượng mạnh mẽ gia nhập.
Càng nghĩ càng sợ, Hoàng Như Ý thoăn thoắt bước chân, bị ngã mấy lần cũng cố gắng vùng dậy chạy như điên. Cô thật sự rất sợ, sợ rằng chỉ chậm một bước thì chỉ có thể chứng kiến cảnh thần thú bị lửa d.ục thiêu đốt. Hoàng Như Ý dùng hết toàn bộ sức lực và kỹ năng của thánh nữ tộc mèo, chạy vào vừa kịp túm lấy vai áo của thần thú, kéo lại.