Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 368

Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:14:53
Lượt xem: 1

Từ Zhihu đến Multi-group, Giang Cần bỏ ra thời gian cả một học kỳ, dựng xong toàn bộ khung, đem tất cả phương hướng phát triển để tiến hành mở đường, tiếp theo việc thăng cấp và lớn mạnh sẽ chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng đối với cá nhân hắn mà nói, hiện tại còn có một vấn đề trí mạng nhất cần phải giải quyết.

Sắp đến kỳ thi rồi.

Là một sinh viên, cửa ải này cuối cùng vẫn phải vượt qua.

Hai giờ rưỡi chiều, giáo viên bộ môn bắt đầu vạch ra trọng điểm, Giang Cần đặc biệt mua một cây bút rất đắt tiền, đi đầu trong việc hỗ trợ công tác giảng dạy của giáo viên, hết sức chăm chú suốt cả tiết học, cẩn thận tỉ mỉ, so với trước đây giống như hai người khác nhau.

- Lão Giang, bút của cậu trông đẹp vậy, còn đính thêm một con mèo nhỏ biết thò đầu rụt đầu?

Chu Siêu nhìn cây bút cá tính trong tay hắn, nhịn không được mà thuận miệng khen một tiếng.

- Không đẹp sao được? Cây này đắt nhất trong siêu thị học viện à nha. - Giang Cần tự hào không chịu nổi.

- Nhìn gay bỏ mọe, để con gái dùng còn được.

Tào Quảng Vũ cũng lại gần nhìn thoáng qua:

- Điển hình học ngu dùng đồ xịn, cho dù là bút xịn, ngu vẫn hoàn ngu.

Giang Cần nghe xong cảm thấy cả người khó chịu, lông mày cũng dựng lên:

- Con mẹ nó cậu trào phúng tôi thì cũng thôi đi, thế quái nào còn chơi vần đơn?

- Thật ngại quá, tài hoa không cẩn thận lộ ra ngoài. - Tào Quảng Vũ không áp chế nổi tính ngưu bức của mình.

Giang Cần ngáp một cái:

- Như vậy đi, lát nữa tan học, chúng ta đi thẳng đến phòng tự học, vẫn giống như lúc trước, ai về trước làm chó.

Chu Siêu sửng sốt một chút, vội vàng xua tay:

- Đừng đi Giang ca, lần trước chúng ta đến đó học cả buổi chiều, tiếp nhận lượng tri thức quá khổng lồ trong thời gian ngắn làm cho đầu óc tôi bị quá tải, buổi tối mất ngủ không chịu được.

- Đó không phải là cậu mất ngủ, mà là cậu ngủ no trong phòng tự học rồi, cho nên buổi tối ngủ không được.

- Là vậy sao? - Chu Siêu bừng tỉnh đại ngộ.

Nhâm Tự Cường dừng bút, cũng tham gia vào:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-368.html.]

- Tôi cảm giác việc học này còn cần có giám sát, lúc tôi lên trung học có người nhà ngồi cùng, hiệu suất thật tốt, hiện tại bỗng nhiên không ai quản, hoàn toàn không biết nên học như thế nào.

Tào Quảng Vũ ở bên cạnh sâu kín mở miệng:

- Đây là sự khác biệt giữa hữu tâm và vô tâm. Chúng ta lấy lão Giang làm ví dụ đi, nếu có tâm học tập thì cho dù ở trong chăn của Phùng Nam Thư cậu ta cũng học được, nếu vô tâm thì phòng tự học cũng không cứu được cậu ta.

Giang Cần gật đầu:

- Nói rất hay, lần sau đừng nói nữa.

- Tôi đang nói sự thật.

- Đoán mò mà lại dám bảo thật, cút!

Giang Cần ngửa người ra sau, nắp bút không ngừng bật ra vào giữa ngón cái và ngón trỏ, nhận hết lăng nhục.

Kỳ thật Tào Quảng Vũ, Chu Siêu và Nhâm Tự Cường không giống với hắn.

Ba người này tuy rằng một người rơi vào tình yêu ôn nhu, hai người rơi vào ổ chăn ôn nhu, nhưng nói thế nào cũng kèm theo một đầu óc vừa thi tốt nghiệp trung học xong, chỉ cần bọn họ cảm nhận được cảm giác cấp bách thì muốn tiến vào trạng thái học tập là rất dễ.

Nhưng Giang Cần lại khác, trong đầu hắn chứa đựng một bộ não cách xa học tập hơn mười năm.

Làm ăn kiếm tiền còn được, chứ khi phải đối mặt với việc học tập - loại đại nghịch bất đạo này, là hắn liền có cảm giác không biết bắt đầu từ đâu.

- Chỉ có thể đi nhờ tiểu phú bà dạy kèm. - Giang Cần lẩm bẩm một tiếng.

Tào Quảng Vũ lập tức chen vào:

- Tôi cho cậu lời khuyên này từ lâu rồi, cứ không chịu nghe cơ.

Vân Mộng Hạ Vũ

- Lão Tào, nói chuyện có thể kiếm tiền được không? Hôm nay lời của cậu như có vàng ngọc, có phải dự định trả tôi 500 tệ mượn lúc lễ Giáng Sinh không?

- …

Tào Quảng Vũ cắn răng, khuất phục dưới dâm uy của tiền tài.

Giang Cần cười lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh lại. Cứ như vậy, hắn thành thật ngồi thẳng đến khi tan học, ra cửa đi thẳng đến phòng học của lớp 4.

Bởi vì cuối học kỳ bận rộn nhiều việc, thời gian tan học của lớp 4 bị trì hoãn một chút, mấy phút cuối lớp học được đạo viên tiếp quản, nói một chút về điền đơn và xét duyệt các hạng mục cộng điểm cho các hoạt động vào cuối học kỳ.

Đạo viên lớp 4 tên là Tiết Hồng Anh, một người phụ nữ mới ba mươi, để tóc ngắn, nói chuyện ôn nhu nhỏ nhẹ, chỉ là tốc độ nói có hơi chậm.

Giang Cần cũng không sốt ruột, dựa vào cửa sau chờ đợi, ánh mắt xuyên qua đám người nhìn Phùng Nam Thư.

Lúc hắn nhìn vào bên trong, trong lớp 4 cũng có người nhìn thấy Giang Cần, sau đó liền xảy ra hiện tượng người truyền người, dẫn đến rất nhiều người đều quay đầu lại nhìn.

Loading...