Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 369
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:14:55
Lượt xem: 2
Sau khi Multi-group của Giang Cần online, danh tiếng của hắn ở trong trường học không chỉ tăng một chút xíu, hơn nữa số ngày đi học không nhiều, hiện tại biến thành người vừa có năng lực còn rất thần bí.
Đương nhiên, toàn bộ lớp 4 đều biết hắn chờ người nào, nhất là nam sinh, vừa nghĩ tới liền cảm thấy chua xót.
Mẹ nó, hình như còn đang mặc trang phục tình nhân, Lôi Công đâu đánh c.h.ế.t hắn!
- Phùng Nam Thư, cậu có nhớ Giang Cần không?
Phạm Thục Linh nhìn bảng đen, thản nhiên hỏi một câu.
- Nhớ.
Phùng Nam Thư gật đầu không chút do dự.
- Vậy tôi nói cho cậu biết một bí mật, hắn tới đón cậu tan học, hiện tại đang chờ ở cửa sau.
Tiểu phú bà nghe tiếng quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Giang Cần thì lập tức nheo mắt lại, biểu tình cao lãnh nhưng lại giơ tay “hi” đáng yêu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhìn thấy cảnh này, Giang Cần không nhịn được mà nhếch khóe miệng.
- Thật đúng là tới rồi, đây là lần đầu tiên Giang Cần chờ cậu tan học đúng không? - Cao Văn Tuệ nhỏ giọng chậc chậc.
Phùng Nam Thư quay đầu nhìn Cao Văn Tuệ:
- Không phải lần đầu, ba lần rồi.
- Hả? Không phải chứ, học lớp gộp không tính.
- Thế cũng là ba lần.
Cao Văn Tuệ quyết định không tranh luận với Phùng Nam Thư ba lần hay hai lần, bởi vì có lẽ đối với cô ấy mà nói, mỗi lần Giang Cần đón cô ấy tan học đều rất quý giá, cho nên cô khẳng định nhớ rõ hơn ai hết.
Nhưng bản thân mình đâu có trốn học, làm sao hai lần kia lại không dập đầu nhỉ? Thật sự là thiệt thòi.
Đến khi lớp 4 tan học, Phùng Nam Thư giao sách của mình cho Cao Văn Tuệ, còn bản thân thì đát đát đát chạy ra cửa sau gặp Giang Cần.
- Tiểu phú bà, dạy kèm cho mình đi, yêu cầu của mình không cao, thi vào top 10 chuyên ngành là được, cậu có nắm chắc hay không?
Phùng Nam Thư trầm mặc một lát:
- Giang Cần, hình như mình không nắm chắc.
Giang Cần hơi ngạt thở:
- Vẻ mặt nghiêm túc của cậu làm mình tổn thương...
- Vậy mình bổ túc cho cậu, cậu phải nghe mình giảng, không thể nói một nửa liền ngủ.
- Được, tôi nể mặt cậu, chúng ta đi ăn cơm trước, sau đó đến phòng tự học.
- Ca ca, nắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-369.html.]
Giang Cần hít sâu một hơi, từ bỏ giãy dụa, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, quay đầu đi ra ngoài.
Chẳng qua hai người mới vừa đi được vài bước, phía sau bỗng nhiên có một thanh âm gọi bọn họ lại.
- Nam Thư, em mở một quán trà sữa ở trường phải không? Sinh viên đại học khởi nghiệp có rất nhiều điểm cộng, có thời gian không, đến chỗ tôi ký một tờ biểu mẫu đi.
Đạo viên Tiết Hồng Anh đứng ở cửa, gọi tên Phùng Nam Thư.
- À đúng rồi, còn có bạn trai của em nữa, cũng gọi cậu ấy cùng đi đi.
Tiết Hồng Anh biết, năng lực xã giao của Phùng Nam Thư tương đối kém, thay vì nói tiệm trà sữa kia là cô mở, chi bằng trực tiếp coi là Giang Cần mở cho cô, cho nên có một số vấn đề tìm Giang Cần hỏi sẽ nhanh hơn.
Cái danh sinh viên khởi nghiệp này, cấp trên vẫn rất coi trọng. Lớp của cô nếu đã có một người thì nhất định phải lợi dụng cho thật tốt, sau này viết vào báo cáo tổng kết cũng có nhiều chỗ tốt cho cô.
- Giang Cần, giáo viên nói bạn tốt cũng cùng nhau qua đó.
Phùng Nam Thư mặt không chút thay đổi mà nói một câu.
- Cô Tiết thật sự là một người sáng suốt.
Giang Cần thở dài, cảm thấy con đường của mình dường như bị tiểu phú bà giẫm lên.
Chờ sau khi hai người tới phòng giáo vụ, Tiết Hồng Anh đưa cho Phùng Nam Thư một tờ đơn, trên đó ngoại trừ thông tin cơ bản còn có rất nhiều ô trống, có thì cứ đánh, không có thì không cần quan tâm.
Bởi vì tiến độ và khối lượng của các dự án khởi nghiệp của sinh viên đại học không giống nhau, cho nên có một số tín chỉ là có thể cho nhưng cũng có một số là không thể.
Lâm Đại có một bộ phận sinh viên láu cá, viết mấy cái đề xuất, nộp cái ppt, là có thể miễn cưỡng lừa gạt vài tín chỉ cơ bản.
Nhưng những dự án thực thể có doanh thu như các cửa hàng trà sữa, chắc chắn không giống như loại của bọn họ.
Lúc Phùng Nam Thư điền biểu mẫu, Tiết Hồng Anh lại tìm Giang Cần hỏi một số thông tin khác, có một số là quy định của trường, có một số là cá nhân cô tương đối tò mò.
- Giang Cần, em và Nam Thư là bạn học cấp ba hả?
- Đúng, nhưng không phải là bạn cùng lớp, gần giống như mối quan hệ hiện tại.
Tiết Hồng Anh không khỏi hạ giọng:
- Cô chỉ đơn thuần là nhiều chuyện một chút ha, hai người yêu nhau từ cấp ba sao? Hay là lên đại học mới bắt đầu? Ai theo đuổi ai vậy?
Giang Cần thản nhiên nheo mắt lại:
- Chuẩn bị ôn tập rất tốt, em có lòng tin thi vào top 10 của khoa.
- Ai hỏi em cái này, đây không phải là trường trung học, cô sẽ không quan tâm đến chuyện em yêu đương, chỉ đơn thuần là tò mò.
- Đúng, toán cao cấp là môn em yếu.
Tiết Hồng Anh coi như đã nhìn ra, cậu sinh viên này quá cẩu:
- Thật không thú vị.
---
p/s: Giá chương k cao, mong các ae bạn dì có lòng vào đầu tháng ủng hộ chút KP tăng độ nhận diện cho truyện! - Hy xin cảm ơn!