Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 374
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:15:04
Lượt xem: 0
Trong lúc nói chuyện, Giang Cần đi tới trước cửa:
- Mọi người đang nói chuyện gì vậy?
- Ông chủ, cậu về rồi, bà chủ đâu?
Giang Cần duỗi lưng một cái, ngồi xuống ghế ông chủ:
- Bạn thân của cô ấy đang làm thêm ở Hỉ Điềm, cho nên cô ấy qua đó chơi, lát nữa sẽ tới, Xảo Na, tìm chỗ ngồi đi.
Lai Tồn Khánh và Đinh Xảo Na kéo ghế ngồi xuống bên cạnh:
- Ông chủ, nghiệp vụ của Multi-group đã ổn định, doanh số bán hàng mỗi ngày đều từ 40 ngàn đến 60 ngàn.
- Tôi có nghe nói rồi, không nghĩ tới tiềm lực tiêu phí của Đại học Khoa học Kỹ thuật lại lớn như vậy, ngay cả Lâm Đại cũng bị vượt, thực sự là có chút bất ngờ.
- Chủ yếu là ở giai đoạn đầu các chương trình tiếp thị rất chính xác, chúng tôi gần như không phí quá nhiều công sức.
Giang Cần gật đầu:
- Đầu xuân sang năm, chúng ta nhất định phải nhanh chóng ăn sạch thị trường của Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm. Để tăng nhanh tiết tấu, kế hoạch tạm thời là cả hai bên cùng nhau làm, cho nên nhóm hai người phải độc lập phụ trách nguyên một trường đại học. Tôi nói trước cho hai người biết, là hy vọng hai người chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Thần sắc của Tồn Khánh và Đinh Xảo Na trong nháy mắt trở nên nghiêm túc:
- Nguyên một trường có nghĩa là từ cuộc thi hoa khôi trường đến hậu kỳ quảng bá Multi-group hả?
- Đúng vậy, toàn bộ quy trình.
- Chúng tôi…
- Đừng nói với tôi là hai người không có lòng tin.
- Chúng tôi có lòng tin.
Giang Cần hài lòng gật đầu:
- Tôi sẽ bảo Văn Hào gửi phương án tiếp thị lúc trước cho hai người, hai người tham khảo quảng bá của Đại học Lâm Xuyên và Đại học Khoa học Kỹ thuật, lợi dụng thời gian nghỉ Tết để suy nghĩ xem nên làm như thế nào.
Lai Tồn Khánh hít sâu một hơi:
- Vậy cụ thể chúng tôi sẽ phụ trách trường đại học nào?
- Đại học Bách Khoa đi, trường đó cách hai người gần hơn, đi về cũng thuận tiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-374.html.]
- Nhưng bây giờ chúng tôi còn chưa có tổ thị trường đúng nghĩa, có thể điều tới một trong hai đoàn đội của chị Lan Lan hoặc là chị Đàm Thanh hay không?
Lúc trước, khi tiến hành quảng bá ở Đại học Khoa học Kỹ thuật, người dẫn tổ thị trường là Ngụy Lan Lan, đa số thành viên trong tổ đều là người cũ bên Đại học Lâm Xuyên. Mà sau khi đoàn đội của Đại học Lâm Xuyên rút khỏi, người của tổ thị trường cũng lần lượt tiến vào các tổ khác, tổ này gần như chỉ còn trên danh nghĩa.
Hơn nữa về sau công tác quảng bá của Multi-group không cần đến tổ thị trường, cho nên cho đến bây giờ, đoàn đội của Đại học Khoa học Kỹ thuật còn tồn tại một lỗ hổng nghiệp vụ không nhỏ.
Lai Tồn Khánh và Đinh Xảo Na là lần đầu tiên dẫn đội, điểm lo lắng đầu tiên chính là vấn đề nhân lực.
Bởi vì nếu như muốn chịu trách nhiệm toàn diện cho một trường đại học, tổ thị trường tương đương với đội tiên phong mở đường, không có nó đồng nghĩa với lão hổ không có răng.
- Ta có thể bảo Lan Lan điều vài người cho hai người, nhưng hai người bọn họ thì không được. Năm sau chúng ta sẽ có hành động lớn hơn nữa, phải làm một cái dịch vụ từ Multi-group đến cửa hàng, hai người bọn họ đã lên lịch làm chuẩn bị rồi.
- Vậy chúng tôi trở về tuyển thêm người.
- Có thể, nhưng nhân số không nên quá nhiều.
Giang Cần nói xong, Lai Tồn Khánh liền lâm vào suy nghĩ, mà Đinh Xảo Na thì vẻ mặt tò mò nhìn chằm chằm Giang Cần hồi lâu.
- Xảo Na, cô còn câu hỏi nào không?
- Ông chủ, bà chủ của chúng ta có phải rất xinh đẹp không?
Giang Cần nghe xong sửng sốt:
- Ồ, cô gia nhập muộn, chưa gặp cô ấy phải không?
Đinh Xảo Na gật đầu:
- Bất quá tôi vừa hỏi Đổng ca, Đổng ca nói bà chủ là trần nhà nhan sắc.
- Tôi không biết, tôi là người mắc chứng mù mặt, căn bản không phân biệt được ai xinh đẹp ai không xinh đẹp.
Vân Mộng Hạ Vũ
- Ồ.
Đinh Xảo Na nhàn nhạt lên tiếng, cảm thấy khả năng lớn là Đổng Văn Hào vuốt m.ô.n.g ngựa.
Trong nháy mắt, thời gian đã tới chạng vạng, đã đến lúc ăn cơm.
Lai Tồn Khánh và Đinh Xảo Na chuyên môn từ Đại học Khoa học Kỹ thuật chạy tới báo cáo công tác, làm ông chủ, hắn không thể ngay cả một bữa cơm cũng mặc kệ.
Vì vậy, Giang Cần bảo Đổng Văn Hào đến nhà hàng Nam Sơn đặt bàn trước, lại gọi điện thoại cho Tô Nại, bảo cô gọi Ngụy Lan Lan, Đàm Thanh và Lô Tuyết Mai tới.
Rời đi 208, đi tới trước quảng trường.
Dưới đêm đông, toàn bộ ánh đèn quảng trường trước được bật lên, sinh viên qua lại nối liền không dứt, nhìn như có loại cảm giác bầu không khí kiểu Hàn Quốc.
Giang Cần bảo bọn họ chờ ở ngã tư, còn mình thì chạy tới Hỉ Điềm, hỏi tiểu phú bà có muốn cùng đi ăn cơm hay không, thuận tiện hắn còn trào phúng Cao Văn Tuệ vụng về hai câu, để báo thù lần trước cô ấy giả trang Phùng Nam Thư.