Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 375
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:15:06
Lượt xem: 2
- Cô biết không Xảo Na, tôi nghe Đổng ca nói, nửa năm trước, quảng trường này ngay cả ba người khách cũng không có, thương hộ vừa đến tám giờ liền đóng cửa ngừng kinh doanh, bởi vì không có khách hàng còn lãng phí điện.
Lai Tồn Khánh lấy ra một điếu thuốc, vừa hút vừa nói.
- Tôi biết. Tuy rằng tôi gia nhập muộn, nhưng sự tích của ông chủ tôi đã nghe rất nhiều. Hơn nữa từ sau khi quen biết ông chủ, tôi cảm giác đời này sẽ không bao giờ gặp được người khiến tôi kinh ngạc nữa.
Đinh Xảo Na đang nói chuyện thì bỗng nhiên nhìn thấy ông chủ đang dắt một cô gái trong trẻo nhưng lạnh lùng như ánh trăng đi tới, ngũ quan hoàn mỹ phối hợp với vẻ mặt lạnh lùng, quả thực là tuyệt sắc nhân gian.
Xong rồi, nói trước bước không qua rồi…
Cô lại gặp một người khiến mình ngạc nhiên.
Ánh mắt Đinh Xảo Na hơi sững sờ, con mắt dần dần nheo lại, rõ ràng phát hiện ông chủ và mỹ nữ cao lãnh này đang nắm tay nhau.
Đây là bà chủ?
Đùa à, ông chủ mặt thật là dày, tìm được một bà chủ xinh đẹp như vậy còn dám nói mình mắc chứng mù mặt?
…
Tối nay, Giang Cần ra tay hào phóng, gọi một bàn lớn đầy thức ăn, mở tiệc chiêu đãi Lai Tồn Khánh, Đinh Xảo Na, cùng với mấy nhân viên nòng cốt của 208.
Đủ món như sò điệp phi tỏi, chân giò thủy tinh, trâu nấu lagu, cá kho niêu đất, thịt heo hầm măng…
Quả thực rực rỡ muôn màu, hương thơm thoang thoảng, làm cho người ta nhìn mà chảy nước miếng.
Phùng Nam Thư ăn xong rất nhanh, sau đó thừa dịp Giang Cần nói chuyện phiếm với Lai Tồn Khánh mà lén uống một ngụm rượu của hắn, hai má trong nháy mắt ửng hồng, cái lưỡi nhỏ bị cay mà lè ra ngoài.
Giang Cần nghe thấy tiếng hít hà, vẻ mặt nghi hoặc quay đầu lại.
- Sao mặt cậu đỏ thế?
- Mình vừa ăn trúng ớt.
Tiểu phú bà lè lưỡi, trong hốc mắt đã rưng rửng nước mắt.
Kỳ thật toàn bộ quá trình trộm rượu chỉ có Giang Cần không thấy chứ gần như toàn bộ những người khác đều nhìn thấy, nhưng chuyện của bà chủ ngoại trừ ông chủ thì làm gì có ai dám quản.
- Bà chủ, mau uống một ngụm nước đi. - Tô Nại lặng lẽ bưng ly nước tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-375.html.]
- Tô Nại, cô thật tốt.
Phùng Nam Thư uống một ngụm nước lớn, cảm thấy trong miệng mình đều là mùi rượu, vì thế ngậm miệng không nói lời nào, sợ bị Giang Cần phát hiện.
Giang Cần không cho cô uống rượu, bia có thể nếm một chút nhưng rượu trắng thì tuyệt đối không được, nhưng cô lại luôn có chút tò mò.
Cho nên nói cô giống con mèo ngốc nghếch tuyệt không sai, bởi vì lòng hiếu kỳ thật sự sẽ hại c.h.ế.t mèo.
(*) Curiosity killed the cat.
Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể uống rượu ăn thịt khi về đêm, ví dụ như tại phòng họp của Vạn Chúng, một đám giám đốc xã súc cực khổ đang ăn cơm hộp và điên cuồng tăng ca.
Trước mặt bọn họ là những đề xuất của hạng mục “Từ Multi-group đến cửa hàng” do Giang Cần tự tay viết.
Nội dung của bản đề xuất này cũng không nhiều, không đến bốn tờ A4, tuy nhiên lại làm cho năm vị quản lý thị trường thâm niên này nghiên cứu hồi lâu nhưng vẫn có cảm giác m.ô.n.g lung không hiểu.
Có những thứ chính là vậy.
Nhẹ nhàng hời hợt, nhưng phải suy nghĩ kỹ càng, thấy núi không xa, nhưng chạy c.h.ế.t ngựa vẫn chưa tới.
Bạn nói nó không thực tế, nhưng cũng không dám nói nó không thể thực hiện, lần đầu tiên nhìn thấy thì bạn cảm thấy ma huyễn, nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ lại cảm thấy dường như có thể thực hiện được.
Chính là loại cảm giác vừa thật vừa giả này, năm vị quản lý thị trường suy nghĩ đến đầu muốn nổ tung.
- Dự án này sẽ phá vỡ thứ tự tiêu dùng và thói quen tiêu dùng hiện có sao?
Vân Mộng Hạ Vũ
- Dựa theo lối suy nghĩ của người này, trong tương lai, không cần phải bước chân ra khỏi nhà cũng có thể so sánh và đánh giá giữa các cửa hàng, cửa hàng nào phục vụ tốt, cửa hàng nào phục vụ kém, bình luận của người tiêu dùng đương nhiên chính xác nhất.
- Tôi cảm thấy đề xuất này thổi phồng tiêu thụ trực tuyến đến quá mơ hồ.
- Không phải mơ hồ mà là thiếu nội dung trọng điểm, tôi có thể nhìn thấy hướng phát triển, nhưng phần chi tiết lại hoàn toàn không thấy.
- Trả tiền tức thời kiểu gì? Tôi cắm dây vào máy tính để trả tiền điện thoại, nhưng nhanh nhất cũng phải hai tiếng mới nhận được tin nhắn.
- Đừng nói phí điện thoại, ngay cả chuyển khoản ngân hàng cũng phải tra cứu vào ngày hôm sau, chẳng lẽ trong tương lai còn có thể xuất hiện công cụ giao dịch vượt qua ngân hàng?
- Bây giờ bốn ngân hàng lớn dường như đang nâng cấp dịch vụ ngân hàng trực tuyến, không biết có liên quan gì đến điều này hay không?
- Bản đề xuất này chắc chắn là bản sơ lược, rất nhiều thứ đều bị xóa bỏ, nhìn thế nào cũng không thể nhìn rõ, thật đáng giận!
- Phùng Nam Thư là ai, vì sao ở cuối trang, tên của cô ta còn bị lặp hơn hai mươi lần, chẳng lẽ là một nhân vật quan trọng? Điều này cũng đáng để suy ngẫm!