Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 376

Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:15:08
Lượt xem: 2

Lúc này Nhạc Trúc cũng đang ở trong phòng họp, im lặng uống cà phê, bản đề xuất trong tay đã lật đến trang cuối.

Ngày ông chủ quyết định tiến hành cải cách trung tâm mua sắm, cô cũng có mặt, cho nên cô biết rất nhiều chi tiết mà các giám đốc khác không biết.

Ví dụ, nguyên nhân cuộc cải cách này là bởi vì một dự án khởi nghiệp của một sinh viên đại học.

Hoặc ví dụ như, ông chủ cảm thấy bán lẻ và nhập hàng – tồn kho ở thị trường trung lưu sẽ nhanh chóng đi đến hoàng hôn.

Nói thật, Nhạc Trúc cảm thấy ông chủ có chút khéo lo trời sập, và cả quyết định tiến hành cải cách trung tâm thương mại cũng rất hài hước.

Coi như bán hàng trực tuyến đúng là thuận tiện và nhanh chóng, làm sao có thể phổ cập toàn quốc trong thời gian ngắn được?

Nói đến Amazon đi, đó cũng là một gã khổng lồ trong lĩnh vực thương mại điện tử, cho đến nay đã có 5 năm thâm nhập vào thị trường trong nước, không phải là vẫn nửa c.h.ế.t nửa sống, một cái bọt nước cũng không thấy nổi đấy sao.

Muốn thay đổi hoàn toàn thói quen tiêu dùng của cả nước, đây không phải là động mồm động miệng là có thể làm được.

Theo phán đoán của Nhạc Trúc, chuyện này không có 50 năm căn bản không có khả năng.

Nhưng nếu ông chủ đã lên tiếng, cô là nhân viên cho nên cũng không thể không làm chuẩn bị.

Vì thế tối hôm đó, Nhạc Trúc không đi ngủ sớm như thường ngày, mà là vừa suy nghĩ về cuộc đối thoại ban ngày, vừa dùng máy tính thu thập đủ loại tư liệu về thương mại điện tử.

Khi hiểu biết sâu sắc, cuối cùng cô đã cảm nhận được nỗi sợ hãi mà ông chủ nói.

Nhà xưởng đầu nguồn, giao hàng tận nhà, ngân hàng trực tuyến, hậu cần toàn quốc.

Những thứ này cũng không phải là chuyện Ngàn Lẻ Một Đêm, là thật sự đã có người làm, mà một khi có người xâu chuỗi những thành phần này lại, mua sắm trực tuyến sẽ trở thành sự tồn tại vô cùng trơn tru.

Ngưỡng cửa thời gian và không gian đã không còn, chu kỳ lưu thông sản xuất và chi phí lưu trữ giảm, công nghệ thông tin di động cũng sắp được nâng cấp.

thời đại, sẽ không cung cấp cho bạn một dự báo hay cảnh báo nào về sự thay đổi của nó.

Trong tình huống này, trung tâm thương mại với lối cũ nhập hàng – tồn kho như Vạn Chúng nếu không thay đổi thì trong vòng vài năm tuyệt đối sẽ bị trùng kích thương tích đầy mình.

Thế nhưng, ông chủ bảo bọn họ tìm kiếm linh cảm cải cách từ dự án “Multi-group đến cửa hàng”, cô lại không tìm được gì, chỉ cảm thấy trong đầu là một mớ hỗn độn.

Nghĩ đến đây, cô không nhịn được mà nhớ tới Giang Cần.

Thời điểm hắn làm Multi-group, Nhạc Trúc thấy hắn thật thoải mái, cho nên cảm thấy hàm lượng kỹ thuật trong đó sẽ không nhiều, nhưng đến phiên mình, cô thật sự hoàn toàn không chơi được.

- Giám đốc Nhạc, Phùng Nam Thư này là ai, cô biết không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-376.html.]

- Hả?

Nhạc Trúc lấy lại tinh thần:

- Giám đốc Triệu, anh vừa nói gì vậy?

Vân Mộng Hạ Vũ

- Cuối bản đề xuất này có in ba hàng chữ Phùng Nam Thư, là có thâm ý gì sao?

- À, Phùng Nam Thư là bạn gái của Giang Cần, mà Giang Cần chính là người viết bản đề xuất này, mấy dòng chữ đó có thể là lúc cậu ta nhàm chán tiện tay gõ chơi, sau đó quên xóa.

Giám đốc Triệu nghe xong chửi ầm lên:

- Đậu xanh, viết đề xuất còn không quên show ân ái, hại tôi đi tra Google nửa buổi, phi!

Trong lúc đang nói chuyện, bỗng nhiên Hà Ích Quân đi vào phòng họp.

Mấy vị giám đốc đang mồm năm miệng mười cũng lập tức an tĩnh lại, sau đó ngồi thẳng người.

- Mọi người, đọc đề xuất thế nào rồi?

- Hà tổng, bản đề xuất này không đầy đủ, chỉ có khung chứ không có chi tiết, chúng tôi căn bản không xử lý được.

Hà Ích Quân ngồi trên ghế ông chủ, uống một ngụm trà:

- Đây là bản đề xuất của người khác, tất nhiên không thể tiết lộ tất cả các chi tiết cho chúng ta xem, có một cái khung đã đủ rồi. Bởi vì tôi không yêu cầu mọi người làm dự án này, mà là hy vọng mọi người thông qua bản đề xuất này, tìm phương hướng cải cách cho khu thương mại.

Giám đốc bộ phận thương mại Triệu Tổ Xương nhịn không được mở miệng:

- Giang Cần viết bản đề xuất này rốt cuộc là ai?

- Một người có ánh mắt sắc sảo và độc đáo, rất có năng lực, hơn nữa còn khiêm tốn và cẩn trọng.

- Khụ khụ…

Nhạc Trúc đang bưng cà phê, vừa mới uống một ngụm, thiếu chút nữa bị hai câu của Hà Ích Quân làm cho sặc vỡ phổi.

Còn khiêm tốn, cẩn trọng, hai từ này đặt trên người ai cũng không đáng tiếc, nhưng đặt trên người Giang Cần thì quá chà đạp!

Hà Ích Quân cũng không đỏ mặt, ngược lại còn nghiêm túc, chủ yếu là vì y không muốn nói ra chuyện Giang Cần chỉ là sinh viên đại học, nếu không mấy vị giám đốc này nhất định sẽ khinh thường, như thế sẽ không nghiêm túc đối đãi dự án này.

- Ông chủ, kỳ thật tôi không thể hiểu được, khu thương mại chúng ta đang rất tốt, vì sao phải cải cách?

Giám đốc bộ phận hành chính Bảo Văn Bình nhịn không được đưa ra nghi vấn.

Loading...