Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 378

Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:15:12
Lượt xem: 1

Đến khu vực nội thành tương đối phồn hoa, Giang Cần dừng xe, tìm một quầy bán t.h.u.ố.c lá gần đó, mua một ít quà tặng.

Lần đầu đến nhà, dù sao cũng nên mang theo chút quà tặng, nếu không sẽ có vẻ quá không lễ phép.

Giáo sư Nghiêm nói rất đúng, đây chính là tai hại của xã hội nhân tình, biết rõ lão Hà tất có mưu đồ, nhưng hắn vẫn phải mang quà qua, con mẹ nó này còn có pháp luật sao?

Nửa giờ sau, hai người đến Đông Hồ sơn viện nằm ở phía tây ngoại thành.

Đây là một khu biệt thự liên hợp ở Lâm Xuyên, kiểu dáng châu Âu, cột cửa của cổng thậm chí còn chạm nổi một số hình ảnh của thần thoại Hy Lạp.

Kiến trúc phong cách chắp vá như vậy rất thịnh hành trong thời đại này, bởi vì sự tiến bộ của Internet đã mở rộng tầm mắt của mọi người, nhưng thẩm mỹ lại không đuổi theo kịp, dẫn đến xuất hiện rất nhiều khu phức hợp hỗn hợp Trung Tây như vậy.

Khi nhắc tới Châu Âu, đa số mọi người đều nghĩ đến quý tộc, vậy biệt thự mang phong cách Châu Âu là rất hợp lý đúng không?

Giang Cần lái xe từ cửa chính đi vào, phát hiện phía trước còn có một pho tượng Manneken Pis của Bỉ, chính là đứa trẻ tè dầm dập tắt bom, cứu vớt cả thành phố.

Hắn một tay cầm tay lái, tay kia che mắt tiểu phú bà.

Tượng đồng thì tượng đồng, tạo hình chi tiết như vậy để làm gì, mẹ kiếp, đây không phải là khỏa thân đồi trụy sao.

Giang Cần nhanh chóng vòng qua tiểu đồng tử, dựa theo địa chỉ tìm được tòa nhà 506 hàng thứ năm.

Sau khi ấn chuông cửa, Hà Ích Quân mặc quần áo ở nhà tự mình đi ra đón.

- Giang tổng, mau mau mời vào, đây chính là bạn gái của cậu sao? – Y có chút kinh ngạc trước vẻ đẹp của Phùng Nam Thư.

Giang Cần thản nhiên gật đầu:

- Đúng, đây chính là bạn tốt của tôi, Phùng Nam Thư.

- ?

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai người đi vào phòng khách, liền gặp được Hà Mạn Kỳ đã chờ ở cửa, vừa gặp đã gọi Giang Cần ca ca Nam Thư tỷ tỷ, cả người nhiệt tình không chịu được.

Hà Ích Quân bảo con gái dẫn Phùng Nam Thư đi tham quan một chút, còn mình thì kéo Giang Cần ngồi vào phòng khách.

- Giang tổng, gần đây hai người sắp được nghỉ phải không?

- Đúng vậy, sau kỳ thi cuối kỳ sẽ chính thức được nghỉ.

Hà Ích Quân rót chén trà cho hắn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-378.html.]

- Nhà ở đâu?

- Tế Châu. - Giang Cần nâng chén trà lên nói tiếng cám ơn.

- Tế Châu là một địa phương tốt nha, lúc tôi còn trẻ từng đi qua vài lần. Nơi đó địa linh nhân kiệt, danh nhân lịch sử rất nhiều, chẳng trách lại có thể xuất hiện một ngôi sao học tập như cậu.

Giang Cần rít một tiếng, ngón chân bắt đầu cào đế giày.

Chuyện nịnh nọt lối kéo làm thân này, thật ra là phải tìm phương pháp chính xác.

Ví dụ như tôi có chút tài văn chương, anh khen tôi là một đại văn hào, vậy tôi chắc chắn sẽ rất vui vẻ, bởi vì tôi đúng là có, chỉ là bị phóng đại một chút mà thôi.

Nhưng nếu như tôi bị hói đầu, anh lại khen kiểu tóc của tôi là ngầu lòi đội cả bầu trời, vậy thì giống như vỗ m.ô.n.g ngựa nhưng lại bị ngựa đá, bởi vì tôi không có, rất là chột dạ.

- Hà tổng, hôm nay không phải tôi đến ăn chực sao? Cơm đâu? - Giang Cần chuyển đề tài.

- Vẫn đang trên đường, lát nữa đưa tới. Thực không giấu diếm, tôi không biết nấu cơm, cho nên gọi một bàn từ Tụ Tiên lâu.

Khóe miệng Giang Cần thoáng co giật:

- Tiệc gia đình còn có thể gọi món từ nhà hàng, lần đầu tiên tôi thấy loại thao tác xịn xò này đấy nha.

- Hết cách mà, tôi đã ly hôn. - Hà Ích Quân phong khinh vân đạm nói một câu.

Theo lý mà nói, chủ đề này sẽ bị dừng lại ở đây, hỏi tiếp sẽ không lễ phép, nhưng Giang Cần không, hắn điên cuồng vỗ sô pha, gọi tiểu phú bà ra nghe chuyện xưa.

Nhưng tiểu phú bà bị Hà Mạn Kỳ kéo lên lầu hai, đại khái là không nghe thấy tiếng gọi thân thiết của Giang Cần.

- Giang tổng, cậu làm vậy là có chút không lễ phép đi.

- Hà tổng à, anh cũng đừng vòng vo với tôi, không biết làm cơm mà còn gọi tôi tới nhà ăn cơm, rốt cuộc là vì sao?

Hà Ích Quân nghe hắn nói như vậy, cũng không giấu diếm, trực tiếp nói ra lo lắng của mình đối với ngành bán lẻ và ý nghĩ muốn cải cách.

Nói một cách đơn giản, y muốn thay đổi mô hình tiêu thụ hiện tại của trung tâm thương mại, để ứng đối với sự thay đổi và phát triển của thời đại, tìm kiếm một sự chuyển đổi trong thời đại mua sắm trực tuyến trong tương lai.

Nhưng y suy nghĩ rất nhiều, vẫn không tìm được phương hướng, cho nên dự định thỉnh giáo Giang Cần.

Đúng vậy, một tổng giám đốc trung tâm thương mại tiêu thụ thuần cỡ lớn, thế mà lại sử dụng hai từ thỉnh giáo đối với một sinh viên đại học vô danh.

Sau khi Giang Cần nghe xong, trực tiếp hô lên một tiếng đậu xanh trong lòng.

Nói thật, hắn là một người trùng sinh, có thể nhìn thấu tương lai là chuyện phi thường bình thường, cuộc sống tôi đã từng trải qua thì tại sao tôi lại không biết nó sẽ như thế nào.

Loading...