Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 379
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:15:13
Lượt xem: 1
Nhưng Hà tổng với tư cách là một người trong cuộc, vậy mà lại không trầm mê, hơn nữa còn nhanh chóng ngửi được mùi nguy hiểm, điều này làm cho hắn quả thực có chút kinh ngạc.
Tại sao?
Bởi vì phản ứng của con người thường không nhạy bén, roi nếu như chưa đánh lên người thì chắc chắn sẽ không biết đau.
Những người kinh doanh thế hệ trước đấu tranh trong những khó khăn và khốn khổ, cái loại ý thức được nguy cơ bẩm sinh này thật sự là không thể khinh thường.
- Giang tổng, giúp tôi giải thích nghi hoặc. - Hà Ích Quân vẻ mặt nghiêm túc.
Giang Cần lộ ra vẻ ngây ngô của Phùng Nam Thư:
- Kỳ thật tôi cũng không biết, Hà tổng, tôi chỉ là một sinh viên đại học bình thường không có gì lạ!
- Quá khiêm tốn, tôi không thích bộ dạng khiêm tốn của cậu, trong nhà không có người ngoài, kiêu ngạo một chút đi!
- Thật ra thì anh dùng tư duy cố hữu của ông chủ để suy nghĩ vấn đề này, cho nên rất dễ khiến cho vấn đề trở nên phức tạp, không bằng đổi sang góc độ người tiêu dùng để suy nghĩ đi? Internet luôn luôn có những hạn chế và góc c.h.ế.t của riêng nó, giống như đi tiểu, người tiêu dùng cũng đâu thể đi tiểu trực truyến được?
Hà Ích Quân nghe xong lông mày đều dựng lên:
- Ý cậu là, tôi phải đổi Vạn Chúng thành nhà vệ sinh công cộng?
Giang Cần đặt chén trà trong tay xuống:
- Ý tôi là, coi mình là người tiêu dùng, nghĩ xem những chuyện gì là phải cần mình đích thân đi làm,
- Cần tự mình làm...
Da đầu Hà Ích Quân đột nhiên bắt đầu tê dại, có cảm giác như bắt được thứ gì đó.
- Vạn Chúng bây giờ phân chia khu vực như thế nào?
- Tầng một là khu vực bách hóa và quần áo hàng ngày, tầng hai là mỹ phẩm và đồ trang sức, tầng ba là thiết bị điện gia dụng, tầng bốn đồ nội thất, tầng năm là khu vực văn phòng làm việc.
Giang Cần nhìn Hà Ích Quân:
- Những thứ này, tương lai đều có thể mua trực tuyến, giá cả khẳng định thấp hơn bên anh, hàng tặng kèm còn nhiều hơn so với anh, anh quả thật không có ưu thế gì, sắp xong đời.
Hà Ích Quân bỗng nhiên như là bắt được cái gì đó:
- Chỉ có những thứ không thể mua trực tuyến, mới có thể tiếp tục sống sót ở trung tâm thương mại?
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-379.html.]
- Đúng vậy, ví dụ như ăn uống, rạp chiếu phim, dịch vụ sinh hoạt. Anh muốn tụ tập với bạn bè, muốn xem phim, muốn đưa con đi chơi, muốn mát xa, cắt tóc, sửa móng tay, cũng đầu thể hoàn thành trực tuyến được? Đề nghị của tôi là cắt bỏ một phần lớn nghiệp vụ bán lẻ cồng kềnh, quy hoạch lại mô hình khu thương mại, chuyển từ tiêu thụ thuần sang hướng phục vụ. Anh phải để cho người ta có lý do muốn đến thì khu thương mại mới sống sót được.
- …
Vừa dứt lời, ngoài cửa lại vang lên tiếng chuông cửa.
Nhân viên giao hàng của Tụ Tiên lâu đẩy xe vào cửa, bắt đầu bày đồ ăn lên bàn ăn, mặc dù không phải là món ăn gia đình do chính tay nấu, nhưng bào ngư hải sâm gì đó cũng đủ thấy thành ý.
Hà Ích Quân ăn đơn giản hai miếng, trong đầu giống như có thứ gì đó bị kích hoạt, cũng không quan tâm đến ý nghĩ của khách nhân mà là ăn một nửa liền chạy vào thư phòng.
- Chú Giang Cần, chú uống rượu không? Để cháu rót cho.
- Vừa rồi lúc chú vào cửa, không phải cháu còn gọi chú là ca ca sao, sao bây giờ bỗng nhiên gọi là chú rồi?
Giang Cần nói xong, theo bản năng nhìn về phía tiểu phú bà ngồi bên cạnh mình.
Phùng Nam Thư bưng ly nước lên uống, ánh mắt vô tội và linh động mà nhìn hắn, trong đôi mắt phảng phất có màu nước đang nhộn nhạo.
- Ba cháu nói, ông ấy và chú ngang hàng, gọi ca ca là không lễ phép.
- Nhưng theo như chú biết, cháu chưa bao giờ nghe lời ba cháu, phải không? - Giang Cần có chút hoài nghi.
Hà Mạn Kỳ ho khan một tiếng:
- Bây giờ cháu nghe lời rồi, đúng rồi chú, chú kể thêm cho cháu nghe một ít chuyện đáng khen của chị Nam Thư được không?
Giang Cần buông đũa xuống nhìn cô:
- Là cháu muốn nghe, hay là người khác muốn nghe lén?
- …
Tiểu phú bà đang gắp đậu phộng bỗng nghe được những lời này, đậu phộng trên đũa chợt rơi xuống lộp bộp.
……
Sự xuất hiện nhanh chóng của thương mại điện tử thực sự sẽ mang lại một đòn nặng nề cho ngành công nghiệp bán lẻ, điều này là không thể nghi ngờ, nhưng để tìm được một hướng đúng trong dòng chảy của thời đại nào có dễ dàng như vậy?
Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, thật ra chính là loại tình huống này.
Tựa như một chiếc thuyền đánh cá xóc nảy giữa biển rộng, nếu không tìm thấy hải đăng thì cho dù có kiên trì lâu hơn nữa, cuối cùng vẫn sẽ bị nước biển nhấn chìm.
Nhưng một khi được chỉ rõ phương hướng, suy nghĩ sẽ lập tức khai mở, tựa như cảm giác lúc này của Hà Ích Quân.
Nửa giờ sau, chuông cửa biệt thự lại một lần nữa bị ấn vang, Hà Mạn Kỳ chạy đi mở cửa, sau đó liền đi vào hai nam hai nữ, tất cả đều xách cặp công văn, ngay cả giày cũng không kịp đổi liền chạy lên thư phòng tầng hai.