Trùng Sinh, Ta Dựa Vào Phú Bà Kiếm Sống - Chương 384
Cập nhật lúc: 2024-11-26 20:15:22
Lượt xem: 0
- Giang Cần, tất của mình lại mất rồi. - Phùng Nam Thư dùng ánh mắt dịu dàng nhìn hắn.
- Cậu đừng nhúc nhích, ngoan ngoãn ngồi xuống, mình tìm cho cậu.
Giang Cần đứng dậy xốc chăn lên, tìm được một đôi vớ bông sau m.ô.n.g mình, đeo trên đôi chân ngọc trắng như tuyết của cô, mang giày cho cô, kéo khóa áo, dắt tay đi quảng trường trước.
Kiểm tra sổ sách, dọn dẹp, đóng chốt điện, khóa cửa.
Hồ Hinh với tư cách là quản lý cửa hàng hiện tại, xử lý xong tất cả công việc, lúc rời đi bị Giang Cần nhét một phong bao lì xì.
Cao Văn Tuệ ở bên cạnh nhìn mà chảy cả nước miếng:
- Giang Cần, tiền lì xì của tôi đâu?
Vân Mộng Hạ Vũ
- Bị trừ hết rồi.
- Dựa vào cái gì?
- Dựa vào cái gì trong lòng cậu rõ ràng.
Vẻ mặt Cao Văn Tuệ mờ mịt nhìn về phía Phùng Nam Thư, chỉ thấy tiểu phú bà hít sâu một hơi, làm bộ ngốc hồ hồ, đát đát đát chạy theo Giang Cần.
Sáng sớm hôm sau, sinh viên trong trường đã đi không gần hết, Chu Siêu nhà xa nhất lại là người đầu tiên rời đi, bao lớn bao nhỏ, khóc không ra nước mắt.
Tào Quảng Vũ và Nhâm Tự Cường cũng lần lượt rời đi, cả ký túc xá chỉ còn lại Giang Cần.
Ăn điểm tâm xong, mặt trời lên cao, Giang Cần đi tới ký túc xá nữ của Học viện Tài chính, đem tiền lì xì khấu trừ đưa cho Cao Văn Tuệ, cảnh cáo cô sau này không được dạy bậy, sau đó lại đưa tiểu phú bà đến tiểu khu Thúy Trúc Viên đối diện trường học.
Chú Cung đã khởi động xe chờ, thấy Giang Cần tới, lập tức buông xuống quyển "Người ở rể cuồng ngạo tại đô thị" trong tay.
- Giang thiếu gia, đi với chúng tôi không?
- Cháu còn có chút việc ở Lâm Xuyên, chú đưa tiểu phú bà về trước đi.
…
Lúc đầu Giang Cần cũng quyết định sáng sớm sẽ đi, nhưng Hà Ích Quân đặc biệt gọi điện thoại tới, nói phương án cải cách của bọn họ gặp quá nhiều vấn đề, muốn gặp mặt thỉnh giáo một chút.
Đương nhiên, lấy việc giúp người làm niềm vui không phải là bản tính của Giang Cần.
Ngoại trừ Tưởng Chí Hoa, chưa ai có thể chiếm được chỗ tốt từ trên người hắn.
Nhưng không còn cách nào khác, lần này Hà tổng cho hắn rất nhiều, có thể xem như trực tiếp nện tiền thuê hắn làm cố vấn cải cách của trung tâm thương mại, hắn suy nghĩ một chút, cảm thấy có tiền mà không kiếm thực sự không phải là phong cách của mình.
- Lão Quách, mày tới cổng trường học chờ tao, tao sẽ qua đó đón mày, giữa trưa mày đi với tao làm ít chuyện, buổi chiều chúng ta về Tế Châu. - Giang Cần vừa lái xe, vừa gọi điện thoại cho Quách Tử Hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-ta-dua-vao-phu-ba-kiem-song/chuong-384.html.]
Lão Quách hô to cảm ơn nghĩa phụ, sau đó kéo va li thở hổn hển chạy xuống lầu.
Năm phút sau, chiếc Audi màu đen dừng ở cổng chính Đại học Khoa học Kỹ thuật, Quách Tử Hàng chào một tiếng cha nuôi rồi mới lên xe, chủ yếu là để có vẻ lễ phép một chút, sau đó chui vào hàng ghế sau ngồi, xoa xoa tay để sưởi ấm một lúc.
- Sao lại có cúp ở đây?
- Ngôi sao học tập, lấy về dỗ cho mẹ tao vui vẻ.
Quách Tử Hàng cầm chiếc cúp trong tay nhìn một lượt, lại nhìn ghế phụ một chút:
- A? Bạn học Phùng không về sao?
- Tài xế chuyên trách của cô ấy thuê một căn phòng ở tiểu khu đối diện, gọi là đến ngay, sáng nay đã đưa tiểu phú bà về nhà rồi.
Quách Tử Hàng ngồi ghế sau nghe xong thì thấy da đầu tê dại:
- Giang ca, thế lực của nhà họ Phùng quá lớn, tao nghe mà sợ, nếu mày gả đến đó sẽ bị bắt nạt đến khóc!
- ?
- Thật mà, để tao kể cho mày nghe chuyện đi ở rể của ông anh họ nhà tao.
Giang Cần bất động thanh sắc mở cửa sổ phía sau ra, ý muốn đông lạnh y thành chó đần luôn:
- Tao thấy mày không tỉnh táo cho lắm, nên để gió vào cho mát mẻ, thổi cái đầu chó của mày một chút.
Quách Tử Hàng trong nháy mắt rùng mình một cái:
- Con mẹ nó, quá lạnh, nghĩa phụ con sai rồi.
- Nói một chút xem sai ở chỗ nào?
Quách Tử Hàng quấn chặt áo lông:
- Cho dù có gả đi thì mày cũng sẽ rất kiên cường, tuyệt đối không khóc.
Giang Cần bị logic của y làm cho cạn lời, nhẫn nhịn nửa ngày mới mở miệng:
- Lão Quách, tao phát hiện ra mày con mẹ nó quá trâu bò.
- Đóng cửa lại cho tao đi, tao sắp c.h.ế.t cóng rồi đây này.
Giang Cần đóng cửa sổ xe đằng sau lại:
- Nghe nói mày ở Multi-group rất tốt, toàn bộ các dì quản lý ký túc xá của trường Đại học Khoa học Kỹ thuật đều bị mày mê hoặc đến độ đầu óc choáng váng, mày còn được đặt cho một biệt danh là bảo bối của các dì, còn hơn cả ngôi sao học tập là tao nữa nha?
- Họ có chút hiểu lầm về tao, tao chỉ thích mấy chị gái trưởng thành thôi, không phải là mấy dì quản lý ký túc xá. - Quách Tử Hàng ra sức giải thích vì trong sạch của mình.