Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 193

Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:27:16
Lượt xem: 20

 

Không biết là cô đang cố ý quyến rũ anh hay là vừa tỉnh ngủ nên ý thức không rõ ràng vô thức dựa vào người anh như vậy.

 

Phong Cảnh Hàng hít sâu một hơi giả bộ bình tĩnh nói “Ăn gì cô thích ăn là được, bây giờ có đi hay không?”.

 

Nếu như không rời đi thì anh không chắc trong vòng một giờ anh còn có thể rời đi hay không.

 

Họ đói rồi, cũng đã tới giờ ăn cơm nên đương nhiên phải đi rồi, Cam Điềm không lười biếng dựa vào người Phong Cảnh Hàng nữa, anh không phải tiểu bát nên cô cũng không trông mong việc bò lên lưng đế anh ta cõng đi.

 

Không tựa vào người Phong Cảnh Hàng nữa, cô bò xuống từ trên sofa đưa tay níu sợi dây đeo túi xách đặt trên bàn trà rồi kéo nó lại, vừa đeo túi lên vừa ngáp nói “Đi thôi.”

 

Thấy cô tự mình dùng tay chân bò dậy Phong Cảnh Hàng hơi cụp mắt xuống, áp chế dục vọng cùng xao động nơi đáy lòng.

 

Sau khi đè nén xuống anh ngẩng đầu lên biểu cảm trên khuôn mặt vẫn bình tĩnh giống như lúc thường dường như chẳng hề bị quyến rũ đến mức sinh ra mấy ý nghĩ xấu xa.

 

Anh đứng dậy dẫn Cam Điềm rời khỏi văn phòng.

 

Cam Điềm đi theo sau Phong Cảnh Hàng vừa gật gù tỉnh táo vừa chậm rãi đi theo.

Mưa Bụi Tháng Ba

 

Để cô có thế theo kịp nên Phong Cảnh Hàng cố ý đi chậm lại, dẫn cô đến thang máy chuyên dụng cho tổng giám đốc nối thẳng đến tầng cao nhất.

 

Lúc đi đến trước thang máy thì Cam Điềm gần như đã tỉnh táo, cô soi dáng vẻ của mình trước cánh cửa thang máy, duỗi tay vuốt lại mái tóc có chút rối loạn do vừa rồi ngủ quên.

 

Vuốt hai lần là mượt, cũng chẳng khác gì chải bằng lược, cô vuốt xong mái tóc, đút hai tay vào trong túi áo khoác tây trang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/193.html.]

 

Cửa thang máy vừa vặn mở ra, cô đi theo Phong Cảnh Hàng đi vào rồi xuống tầng.

 

Mặt bên của thang máy được làm bằng kính trong suốt, sau khi Cam Điềm bước vào thang máy cũng không xoay người, nhìn ngắm phong cảnh bên dưới từ trên cao.

 

Phong Cảnh Hàng đứng bên cạnh cùng cô ngắm nhìn, cả hai đều không nói câu nào.

 

Cam Điềm đang chuyên tâm suy nghĩ xem nên ăn cái gì nên ngay cả Phong Cảnh Hàng đang suy nghĩ gì thì cô cũng không rảnh đi suy đoán, tóm lại trong đầu cô không thể chứa đựng nhiều thứ cùng một lúc nên không cảm nhận được khi cô và Phong Cảnh Hàng cùng đứng trong không gian nhỏ hẹp như vậy thì bầu không khí có gì khác thường.

 

Cô nghĩ đến tận lúc thang máy mở ra cũng chưa nghĩ ra nên ăn gì, lúc ngồi vào trong xe của Phong Cảnh Hàng cô lấy di động ra lén lút gửi tin nhắn cho tiểu bát hỏi cậu ấy ‘Tôi mời nam chính ăn cơm, có món gì ngon chút không, tốt nhất có thể khiến anh ta khắc sâu ấn tượng.’

 

Bởi vì muốn cùng đi ra ngoài ăn cơm tối với Cam Điềm nên hôm nay Phong Cảnh Hàng không đế tài xế lái xe mà anh tự mình lái.

 

Cam Điềm ngồi trên ghế phó lái nhìn di động, màn hình di động hơi hướng ra bên ngoài, đợi một lúc thì tiểu bát nhắn tin lại ‘Quán ăn ven đường.’

 

Đây là thao tác gì vậy, Cam Điềm hoàn toàn không giải thích được gãi đuôi lông mày sau đó gõ chữ ‘Mời Tổng Giám Đốc đi quán ăn ven đường?’

 

Tiểu bát ‘Ừ, mấy loại kịch bản như này nam chính chưa từng ăn bao giờ, được nữ chính dẫn đi ăn ở quán ven đường, vì là lần đầu tiên ăn nên cả đời không quên.’

 

Nghe cũng có vẻ hợp lý, chỉ có điều Cam Điềm vẫn hơi nghi ngờ, cái kịch bản này có thực sự hiệu quả như vậy không, cô tiếp tục gãi lông mày định hỏi lại tiểu bát một chút, kết quả còn chưa kịp gõ chữ thì Phong Cảnh Hàng đang lái xe bỗng nhiên hỏi cô “Đang nói chuyện phiếm với ai?”.

 

Cô bị giọng nói của anh dọa cho nhảy dựng, Cam Điềm nhét điện thoại vào trong túi xách giả vờ không hề nói chuyện phiếm với ai “Không có, tùy tiện xem linh tinh thôi.”

 

Phong Cảnh Hàng rất tự nhiên tiếp lời “Lại đang đọc truyện cười à?”.

Loading...