Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Chim Hoàng Yến: Ngủ Xong Với Boss Hào Môn Liền Chạy Có Được Không? - 357

Cập nhật lúc: 2025-02-19 22:32:17
Lượt xem: 0

Nửa tiếng sau xe đã đến khách sạn, Phong Cảnh Hàng lái đến bãi đậu xe phía trước khách sạn đỗ thẳng vào chỗ gần cửa khách sạn nhất. Sau khi đỗ xe xong anh không nghĩ gì nữa mà xuống xe ngay khóa lại rồi đi thẳng lên bậc thang đi vào cửa lớn sau đó vào thang máy lên tầng tìm đến số phòng được ghi lại trong ghi chép check in. Cả quá trình đầy lo lắng và vội vã, không có băn khoăn ngập ngừng cũng không có thêm suy xét dư thừa. Anh bước hai bước lại thấy quá chậm liền bắt đầu chạy chậm tìm phòng. Khi đến được căn phòng đó anh dừng bước, tất cả động tác vội vàng khi nãy lại chợt trở nên chậm lại, anh thở dốc mấy hơi, lúc này khi chỉ còn cách một cánh cửa phòng anh bỗng nhiên hơi căng thẳng, cổ họng nghẹn đắng đau rát. Anh lại vô thức cảm thấy lo lắng, lo rằng sau khi cửa mở ra hy vọng chợt lóe lên trong lòng anh sẽ bị dập tắt một cách tàn nhẫn, mặc dù anh biết bản thân đã trải qua tình huống như vậy rất nhiều lần nhưng anh vẫn không cách nào chịu được cảm giác đó. Một chút manh mối, một chút ảo tưởng làm dấy lên hy vọng trong lòng anh nhưng chớp mắt một cái hy vọng lập tức biến thành thất vọng, tim anh như đóng băng ngay tại khoảnh khắc đó, mà còn bị một mũi băng đ.â.m vào, cảm giác này khiến anh đau đớn thấu tận tâm can. Đôi khi anh chỉ muốn c.h.ế.t quách đi vì không chịu nổi.

 

Mặc dù trong lòng vừa căng thẳng vừa hốt hoảng lo lắng nhưng anh cũng không có ý định dừng lại, chỉ cần có một tia hy vọng lóe lên anh sẽ cố nắm lấy nó không bao giờ bỏ cuộc, cùng lắm thì lại đau đầu thêm lần nữa, lại đau lòng thêm lần nữa, dù sao cuộc sống vốn là như vậy mà.

Anh chậm chạp bước hai bước đến đối diện cánh cửa, kìm nén hơi thở và xúc cảm mãnh liệt giơ tay lên. Ngay lúc anh chuẩn bị gõ cửa, các đốt ngón tay còn chưa kịp chạm vào, cánh cửa màu nâu sẫm đột nhiên bị mở ra.

 

Từ bên trong, cánh cửa càng ngày càng dịch ra xa bàn tay đang giơ lên từ từ mở rộng. Thần kinh Phong Cảnh Hàng căng thẳng đến cực điểm, sau khi cánh cửa ngừng di chuyển đối diện với anh không phải là Cam Điềm mà là tiểu bát ở bên trong, mà không chỉ có mình tiểu bát, tay trái cậu đang ôm một đứa nhỏ trông be bé một cục chứ không lớn lắm.

 

Tiểu Bát nhìn thấy Phong Cảnh Hàng liền lập tức đơ ra, ngơ ngác một lúc lâu mới mở miệng “Phong tổng.”

 

“Phong tổng cái gì, mẹ nó lại nói mớ gì đấy?”.Giọng của La Suy Tử vang lên từ sau cửa, tiếng nói sang sảng vẫn còn tiếp tục "Ra ngoài một lát đi, đi dạo dạo tí tiện thể mua ít đồ ăn khuya về.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-chim-hoang-yen-ngu-xong-voi-boss-hao-mon-lien-chay-co-duoc-khong/357.html.]

Lời còn chưa dứt cậu ta lại chửi thề một câu “Mẹ nó.”

 

Mưa Bụi Tháng Ba

Khi tiếng chửi thề vang lên người đằng sau cùng tiểu bát giật mình lùi lại một bước, Phong Cảnh Hàng nhìn hai người, một người vẫn thanh tú, một người vẫn ồn ào dường như không có gì thay đổi so với trước kia, chính anh cũng không tỏ ra kinh ngạc hay thất thố gì cả lên tiếng trước "Đã lâu không gặp.”

 

Ánh mắt của Phong Cảnh Hàng di chuyển từ trên mặt tiểu Bát xuống mặt đứa bé trong tay cậu ấy, anh nhớ đến ảnh chụp khi nhỏ của mình, khuôn mặt nhỏ xinh trắng nõn của đứa bé này cũng trùng đến tám phần. Anh không còn căng thẳng hay lo lắng gì nữa khóe mắt bỗng ửng đỏ, không thèm nói thêm câu nào với Tiểu bát và La Suy Tử lao thẳng vào trong phòng. Anh vừa vào đã quét mắt tìm tòi hết căn phòng, phòng khách trống không nhưng anh có thể nghe thấy tiếng nước trong phòng vệ sinh, sau đó anh không chút do dự trực tiếp đi theo tiếng nước vào phòng vệ sinh mặc kệ tiểu bát và La Suy Tử đang chạy theo sau cản anh lại.

 

Vừa đến gần toilet chưa chạm đến cửa anh chợt nghe một giọng nói truyền ra từ bên trong “Không phải định ra ngoài mua đồ ăn khuya sao, mau đi nhanh đi còn chờ gì nữa vậy?”.

 

Phong Cảnh Hàng dừng bước cẩn thận nghe xong những lời này rồi anh bỗng quay phắt lại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm tiểu bát và La Suy Tử.

 

Tiểu bát và La Suy Tử thấy anh như vậy cũng hơi sợ, mà cậu bé đang được tiểu bát ẵm cũng chưa từng thấy ai hung dữ như thế, sau khi nhìn sắc mặt của Phong Cảnh Hàng bé con hòa một tiếng khóc to, khuôn mặt nhăn nhúm lại đỏ như bánh bao thịt.

Loading...